Cũng đúng vào lúc này, Trương Nhĩ đột nhiên hơi hơi cúi người: “Lưu âm bà, lâu rồi không gặp.”
Thần sắc bà nội tương đối lãnh đạm, căn bản không đếm xỉa đến Trương Nhĩ, rồi lại nhíu mày hỏi tôi, tại sao lại đi cùng với cái người này?
Đồng thời bà nội cũng liếc Mao Nguyên Dương một cái. Thần sắc Mao Nguyên Dương được cái không thay đổi.
Tôi kéo bà nội qua một bên, khẽ bảo đợi vào trong thành phố rồi giải thích sau, chú Trương không xấu, tiếp đấy tôi lại nhỏ giọng hỏi bà nội, thứ mà ông nội để lại ở đâu?
Còn bà nội thì nhíu chặt mày, bà nhỏ giọng lầu bầu một câu: “Mày sao biết được người ta có xấu hay không, cơm mày ăn đã nhiều bằng muối nó ăn chưa? Đồ thằng ông chết dẫm của mày để lại ở trong phòng ấy.”
Cũng đúng vào lúc này bà nội lại nói một câu: “Đúng rồi, trong thôn hôm nay cũng có chuyện hiếm thấy, về một người rất có tiền, mua không ít đất ở trong thôn, còn bảo là sẽ làm đường cho thôn, người đó chắc là có chút toan tính, nó tìm trưởng thôn lấy mảnh đất đó của nhà họ Vương, hơn nữa còn mua gạo trong thôn với giá cao, mày bảo có quái lạ không, nó mua chỉ mua có một bát, bảo mỗi nhà mỗi hộ đem qua.”
“Bà xem chừng, người này hoặc là khiêng quan, hoặc là còn có quan hệ gì khác với nhà họ Vương. Chứ không lấy khu nhà nát đấy làm gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT