Trương Nhĩ biết ông nội tôi, hơn nữa còn có vài phần kính trọng ông, khiến lòng tôi yên tâm vài phần. Chỉ có điều những lời phía sau của lão, lại khiến tôi ngượng ngập cười khổ.
Chỉ đáp lời một câu, nói tôi bây giờ học nghề còn chưa tinh thông, trước đây cũng từng mặc Đường phục rồi, có điều khiến ông nội tôi mất mặt. Vậy nên thôi đợi sau này có bản lĩnh thật sự rồi, thì mới lại dùng đến danh hiệu của ông nội.
Trương Nhĩ lại đột nhiên chằm chằm nhìn tôi, trong mắt có vẻ nghĩ ngợi.
Một lát sau lão nói: “Tôi nghe Phùng gia chủ nói, cậu cần làm nhái la bàn? Là Định la bàn của Âm thuật tiên sinh à?” Tôi do dự một chút, cuối cùng vẫn đồng thời lấy cả Định la bàn và la bàn nhái ra.
Bản thân tôi thì không muốn lấy Định la bàn ra, đối với phong thủy sư mà nói thì đây là bảo vật.
Nhưng có một câu nói là dùng người không nghi ngờ, người nghi ngờ thì không dùng.
Huống hồ trên la bàn nhái đã có vết nứt, tôi cũng sợ sẽ có vấn đề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT