10.
Lăng Vân Lam - nữ chính Mary Sue của cuốn tiểu thuyết này, xuất hiện vào một ngày ngàn dặm không mây, lên sàn một cách toả sáng.
Nàng cầm kiếm đột nhập vào trong ma cung, chất vấn Tiêu Trọng phải làm thế nào mới đồng ý thả mấy đệ tử của phái Huyền Môn mà hắn bắt giữ.
Khi đó ta đang bưng đĩa trái cây đứng cạnh Tiêu Trọng, vừa xem kịch vừa ăn một mình.
Tiêu Trọng đưa tay ra búng trán ta.
…
Moé, hắn không biết làm vậy sẽ khiến người ta bị ngốc đấy à?!
Nếu ta nhớ không lầm, lúc này Tiêu Trọng đã yêu nữ chính ngay từ cái nhìn đầu tiên. Hắn đưa ra yêu cầu, rằng nếu Lăng Vân Lam chịu gả cho hắn, hắn cũng sẽ đồng ý thả người.
Ta không ngừng thở dài trong lòng.
Những ngày độc chiếm giường của Ma tôn, cuối cùng cũng kết thúc rồi sao?
Tiêu Trọng làm theo kịch bản, mở miệng yêu cầu: “Thả bọn họ ra? Được thôi, ngươi đáp ứng bản tôn một yêu cầu.”
—Trở thành Ma hậu của ta.
“Dạy bản tôn cách nấu cá.”
? ? ?
Chắc chắn ta nhớ nhầm chỗ nào rồi! Cái này hoàn toàn khác với những gì được viết trong sách!
Tiêu Trọng thực sự đi học nấu cá, ừm, là nấu cho ta ăn.
Tối đó, nhìn con cá hơi cháy trên bàn, trong lòng ta cảm thấy vô cùng phức tạp.
Hình như trước đây ta đã vô tình nhắc tới chuyện đó trước mặt Tiêu Trọng: “Trong sách nói phái Bạch Thanh nấu cá rất đỉnh thì phải, ài, cũng muốn nếm thử một lần cho biết.”
Ai ngờ… Tiêu Trọng lại học để nấu cho ta.
Nhưng hắn vẫn cứ cố ý khịt mũi kiêu ngạo: “Chỉ là nấu cá thôi mà, dễ ợt.”
Sau đó hắn đẩy đĩa cá ra trước mặt ta, ta cúi đầu và cắn một miếng.
Nấu ngon lắm, lần sau đừng nấu nữa.