Trói Duyên Buộc Mệnh

chap 2 Trói Duyên Buộc Mệnh


2 tuần

trướctiếp

Chap 2   Trói duyên buộc mệnh

Lúc này Từ Thanh như người mất hồn đứng đơ ở đó, ba cô thấy cô như vậy liền lên tiếng nói

“Con đừng lo ba và mẹ con sẽ quay về Anh một chuyến và nhờ những người bạn của bọn ta tìm hướng giải quyết”

Từ Thanh ánh mắt đỏ hoe, giọng cô không ổn định

“Là lỗi của con… là con không nên cãi lời ba mẹ, một mực muốn gả cho anh ta”

“Là con đã  hại gia đình mình!”

Ông ôm cô rồi nhẹ nhàng nói 

“Không sao hết, mọi chuyện sẽ giải quyết được thôi”

Mẹ cô cũng ôm lấy cô nhẹ giọng lên tiếng 

“Con đừng lo, ba mẹ sẽ về Anh một chuyến, chuyện này sẽ nhanh chống được giải  quyết thôi”

Ba mẹ cô do nhận được cuộc gọi của các cổ đông nên đã lập tức đến tập đoàn.

Lúc này trên tất cả trang tin tức đều nói rằng: một trong những luật sư đứng đầu Đại Minh cũng là con gái duy nhất của Từ Thị do ngoại tình nên đã bị từ hôn, làm cho cổ phiếu của Từ Thị đang không ngừng tuột dốc.

Trời  lúc này đổ một cơn mưa rất lớn. Người người vội vã chạy đi trong mưa, chỉ có Từ Thanh là như một cái xác không hồn mà đi trên đường. Chiếc váy trắng lộng lẫy mà cô chọn tới, chọn lui cho ngày đính hôn, đã trở thành một chiếc váy dơ bẩn đầy bùn đất.

Người qua người lại vô tình đụng trúng cô làm cô bị mất thăng bằng mà ngã xuống đất, nhưng cô lại không đứng lên mà cứ ngồi yên ở đó.

Một dáng người cao ráo mặc bộ vest đen đứng trước mặt cô, nghiêng chiếc ô trên tay mà che mưa cho cô.

Giọng nói nhẹ nhàng vang lên

“Em định ngồi đây đến khi nào?”

“Chỉ là từ hôn thôi mà, có cần nghiêm trọng tới vậy không?”

Từ Thanh nghe giọng nói thì đưa mắt lên nhìn, thấy người trước mặt cô mơ hồ nhìn trông có vẻ rất quen, nhưng nhường như lại không quen, cô nhìn thêm một lúc rồi thốt lên ba chữ.

“Ngô…Trấn…Phú?”

Ngô TrấnPhú   nghe giọng của cô thì liền khàngiọng khó chịu mà nói.

“Chỉ mới vài năm, em quên Tôi nhanh vậy sao?”

Từ Thanh cúi đầu không đáp. Anh  thấy vậy liền cúi người xuống ngang tầm với cô, giọng anh không cao không thấp mà nói

“Tôi từng nói với em như nào? Em quên rồi sao?”

Từ Thanh ngẩng đầu nhìn vào mắt Ngô Trấn Phú

Một luồng ký ức xuất hiện trong đầu cô

Hồi ức!

 Lúc này, mọi học sinh đều đứng bao vây cả một hội trường, vì bọn họ đang chứng kiến một màn tỏ tình đọ tài giữa hai nam thần của trường bọn họ.  Một người là người thừa kế của Ngụy Gia tài và sắc đều có. Một người là chủ Tịch của tập đoàn Ngô Gia đang cùng lúc tỏ tình với Từ Thanh cũng chính là hoa khôi của bọn họ.

Thời gian như ngưng động Từ Thanh đứng nhìn Ngô Trấn Phú và Ngụy Quốc An, rồi cô đưa tay nhận lấy bó hoa của Ngụy Quốc An, sau đó nhìn qua Ngô Trấn Phú, cô cúi đầu và nói rằng.

“Ngô Trấn Phú em xin lỗi, người em thích là Quốc An. Em chỉ xem anh là đàn anh khóa trên chứ không có tình cảm gì khác.”

Ngô Trấn Phú đưa mắt nhìn Từ Thanh, hốc mắt của anh hơi ửng đỏ, anh định đưa tay lên xoa đầu cô, nhưng không biết anh đã suy nghĩ gì liền rút tay lại giọng anh khàn khàn lên tiếng

“Không cần phải xin lỗi anh, là anh thích em nên đó không phải là lỗi của em.”

Anh tiến thêm vài bước nhìn thẳng vào mắt cô, giọng điệu anh nhẹ nhàng

“Từ Thanh sau này đứng trước mặt anh, em không được phép cúi đầu, anh không cho phép! Người anh thích cúi đầu trước mặt anh!”

“…”

Kết thúc hồi ức!

“Chẳng phải tôi đã nói với em, là không được phép cúi đầu trước mặt tôi sao?”

Ngô Trấn Phú  đưa lên xoa nhẹ đầu cô rồi lên tiếng

“Mắt nhìn của em thật kém đấy!”

“Em chọn tới, chọn lui vẫn chọn sai người, em bên cạnh một người suốt bốn năm, lại không nhận ra là mình bị lợi dụng sao?”

Từ Thanh cười như chế nhạo chính mình rồi đáp

“Ngô Trấn Phú anh thật sự rất biết nói đùa đấy! Nếu như tôi mà nhận ra mình bị lợi dụng, bị bạn bè đâm sau lưng thì tôi có để bản thân mình thảm hại đến mức này không?”

Anh im lặng một lúc, rồi nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng ôn nhu nói tiếp.

“Em chọn tới chọn lui mà vẫn chọn sai, vậy thì em có thể nào cân nhắc mà chọn tôi không?”

Từ Thanh nhíu mày khó hiểu mà nhìn anh

“Sao?”

Giọng Ngô Trấn Phú vẫn như cũ mà lặp lại câu vừa nói

" Tôi mong em hãy thử cân nhắc, mà chọn tôi một lần thôi có được không?”

“Anh muốn trở thành sự lựa chọn của tôi?” Từ Thanh hỏi 

“Ừm!”

Từ Thanh nghe được lời Ngô Trấn Phú đáp thì liền bật cười

“Ngô Trấn Phú đầu óc của anh có vấn đề sao? Giờ ai mà không biết là tôi ngoại tình nên mới bị từ hôn. Mà giờ anh lại nói rằng muốn tôi cân nhắc mà chọn anh sao?”

Ngô Trấn Phú không suy nghĩ gì liền đáp.

“Ừm em có thể chọn tôi không?”

“Ngay cả khi tôi không có tình cảm với anh, anh vẫn muốn tôi chọn anh sao?”

“vẫn muốn!”

“...”

“Anh có gì để tôi có thể tin anh?”

" Tôi thích em lâu như vậy, vẫn chưa đủ đáng tin sao?”

Từ Thanh lắc đầu giọng nhàn nhạt đáp

“Người tôi quen suốt bốn năm, người bạn hân mà tôi xem là thân thiết nhất cũng phản bội tôi. Thì anh nghĩ thử xem chỉ dựa vào một từ thích của anh thì liệu có đáng tin không?

Anh nghe vậy liền đáp

“Vậy danh phận Phu Nhân của Ngô Gia có đủ đáng tin không?”

“Em chỉ cần chọn Tôi, em muốn thứ gì tôi cũng sẽ cho em!”

Từ Thanh im lặng một lúc rồi nói “Tôi muốn đòi lại món nợ, mà hôm nay bọn họ nợ tôi. Anh làm được không?”

“Được! Tôi đòi lại gấp đôi cho em”

“...”

 Từ Thanh ngập ngừng hỏi lại một lần nữa “Anh thật sự muốn lấy tôi sao?”

“Thật! Tôi là một lòng một dạ muốn lấy em về, làm vợ của tôi!”

“Được! Nếu vậy tôi cũng sẽ cam tâm tình nguyện mà gả cho anh! Ván cược cuộc đời tôi giao hết cho anh.”

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp