Bởi vì muốn vĩnh viễn trừ hậu hoạn chiếm cứ vinh quang của người bảo vệ Windsor, cho nên dứt khoát uy hiếp đuổi đi mối lo ngại ra ngoài. Hắc ám trong mắt Caius dần dần lắng đọng lại, ánh sáng tan hết, chỉ còn lại đỏ tươi âm u, " Con chó không trung thành đôi khi còn đáng sợ hơn địch nhân." Cuối cùng hắn lại hỏi, “Steven không nói vì sao hắn lại nhất quyết nhận định các ngươi sao?”
"Không có..." Hơi thở Charles mong manh trả lời, "Bọn chúng cái gì cũng không có nói cho tôi, chỉ nói nếu chúng tôi gặp được người như vậy lập tức báo cho chúng. Bọn chúng từng đợi ở Windsor, nhưng vì sẽ không già đi nên chỉ có thể đợi được trong thời gian ngắn."
"Ngươi có biết hay không không phải do ngươi định đoạt." Caius hướng Jane giơ tay lên, ra hiệu Jane trói tất cả chúng lại, "Sau khi trở về Volturi, lời nói của các người mới có giá trị để tin tưởng."
Adolf nằm lỳ ở trên giường, nhìn Jane đem những tấm mền gấm xé ra làm thành vải trói tay chân Charles lại, còn chặn miệng họ lại, nhếch mép, con mắt chuyển vài vòng, thanh âm khàn khàn bất mãn nói, "Cứ như vậy buông tha bọn chúng sao cô nhóc?"
"Ông nói nên làm gì bây giờ?" Catherine nghiêng đầu.
Nụ cười mang theo hương vị bỉ ổi bò lên khóe miệng ông ta, "Cô có thể giết chết chúng, báo thù cho khuất nhục của mẹ cô. Còn linh hồn của chúng... Tôi sẽ thay cô chiêu đãi bọn chúng thật tốt."
Nhận ra Catherine đang do dự, Caius nghiêng đầu xích lại gần bên tai cô, ngón tay quấn quanh tóc quăn của cô, ngữ khí nhẹ nhàng êm tai, dùng một loại phương thức ôn nhu phun ra từng chữ đầy rùng mình, "Chờ Aro móc hết tất cả những vật trong đầu chúng ra, suy nghĩ chơi thế nào cũng không muộn. Em biết mà, chúng ta có rất nhiều cách, em có thể chọn vài cách mà em thích."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT