Một loại động tĩnh lớn này làm Fiona không thể không ngồi thẳng lên, tấm chăn thuận theo bờ vai cô trượt xuống, váy đầm bên trong bẩn và lạnh băng. Cô nhìn Catherine giống như hồn ma bị mất khống chế làm loạn trong phòng, đi qua chỗ nào là một mảnh hỗn độn, cả căn nhà nhìn kinh khủng như vừa bị tập kích.
“Kaissy, chị còn tiếp tục làm như vậy, nơi này của chúng ta sẽ biến thành khu nghèo mất.” Fiona dè dặt nói, cơ thể cũng bởi vì không đủ ấm áp mà không ngừng run rẩy, “Nơi này không có ai cả, sao chị không thử bình tĩnh một chút?”
“Ở chỗ này? ! Em sao còn dám có ý nghĩ này!” Tiếng Catherine nghe tựa như một con mèo bị hoảng sợ, mang theo bất an và cơn giận còn sót lại.
Cô nhanh chóng di chuyển không thèm để ý những mảng vỡ gốm sứ trên mặt đất bị cô giẫm thành bụi phấn, Fiona cảm thấy đôi giày thể thao giá re kia không đủ để chống đỡ được trạng thái tự ngược bây giờ của Catherine, có lẽ bản thân làn da Catherine đã rắn chắc hơn so với bất kỳ đôi giày đắt tiền.
Nhưng lời cô làm Fiona có chút khó tin, “Chị nói nghĩa gì? Chị muốn em rời đi?”
Catherine bóp nát một góc bàn gỗ đáng thương, cắn răng nghiến lợi nói: “Em không nghe thấy những lời gã đàn ông kia vừa nói sao? Anh ta sẽ hướng Volturi vạch trần tội của chúng ta, nếu chúng còn ở lại nơi này, thì chỉ còn một con đường chết! Chúng ta nhất định phải rời đi, em và chị, cùng nhau rời đi!” 
“Không –!” Fiona hét lên, con mắt màu xanh lục bỗng nhiên thắt chặt, “Nơi này là nhà của em, em nhất định phải ở lại đây!” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play