Lúc bị Đứa con mặt trăng ném rơi xuống vách núi, trong nháy Catherine kỳ thật có cảm giác như được giải thoát. Tất cả lo lắng khi còn là con người, sự giải thoát của giấc mộng kéo dài bảy năm.
Ảo giác hư ảo không dừng lại quá lâu, suy nghĩ của Catherine bị lực trên cổ tay gom lại. Cô mờ mịt nghiêng đầu, nhìn thấy một sợi tóc màu bạc như ánh trăng từ bên trên trượt xuống, lạnh buốt đảo qua mặt mình.
Đây là… Tóc của Caius sao?
Catherine trừng to mắt hướng lên trên xem, phát hiện cổ tay của mình đang bị Caius gắt gao nắm trong tay trái, cả người hắn theo mình cùng một chỗ rơi xuống, vào trạng thái lơ lửng, chỉ còn tay phải bám trên vách núi. Thân hình Đứa con măt trăng đứng cách Caius không tới mười centimet, đôi mắt thú sắc bén như dao, đầy sát khí.
Cô muốn lấy tay trái ra bắt lấy vách đá để leo lên, điều này đối với cô mà nói căn bản không thành vấn đề. Thế nhưng lúc cô định làm như vậy, mới phát hiện cánh tay trái của mình đã không thể động đậy được.
Catherine khó tin nhìn vai trái của mình, lớp vải vóc yếu ớt đã sớm bị xé nát, trên bờ vai trần trụi bên ngoài có vết cắn rõ ràng kinh khủng, vết thương xuyên thấu đến tận xương, xương cốt vỡ vụn truyền tín hiệu đau đớn đến đại não Catherine, năng lực tự hồi phục của ma cà rồng dường như đã bị mất tác dụng.
“Tại sao… Tôi…” Catherine sửng sốt trong nháy mắt. Lời cô còn chưa nói hết, Caius nhanh chóng hướng cô giải thích: “Đứa con mặt trăng làm thương thế của chúng ta không biến mất cho đến đêm trăng tròn, còn trước đó, vết thương sẽ luôn tồn tại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT