Bây giờ nghĩ lại, đó là bởi vì Catherine coi Landen trở thành thân nhân duy nhất của cô, người quan tâm nhất. Một người có thể cho bạn an ủi, như vậy khi sự thật phía sau lộ, người ấy có thể cho bạn bao nhiêu tổn thương, chỉ tăng không giảm.
"Đừng để bọn họ bắt được tôi." Catherine bối rối thu tầm mắt lại, vô ý thức hướng Andrew nói ra câu này.
"Sẽ không." Andrew cúi đầu, ngữ khí mang theo run rẩy, tóc ướt đẫm, thân hình cô gái trẻ tuổi nhỏ nhắn chật vật, "Tôi biết cô rất sợ hãi, nơi này rất nhiều người trước đây đều giống cô."
"Desi." Andrew hướng một ma cà rồng người da trắng hô, "Landen hiện tại đang giải quyết việc rút lui, rất nhanh sẽ tới đây. Cậu đem Catherine tới chỗ anh ta đi, nhớ kỹ phải nhanh lên."
"Tình huống hiện tại của em không thích hợp chiến đấu, chí ít em phải vượt qua sự sợ hãi với bọn họ trước đã." Lydia sờ lên mái tóc dài của Catherine, như lúc người mẹ trấn an đứa trẻ bị sợ hãi mà nắm chặt tay cô, trong đôi mắt mềm mại màu vàng làm người ta vô cùng an tâm. "Yên tâm, em sẽ tốt hơn, giống như chị. Tình huống lúc trước của chị còn bết bát hơn. Landen sẽ chiếu cố tốt cho em ."
Catherine cứng họng, cuối cùng ngầm cho phép bọn họ đem biểu hiện của mình phân vào hành vi của đào phạm. Chỉ là sự chiếu cố đột nhiên xuất hiện này làm cả người cô không được tự nhiên, cô có nên rời đi hay không? Bỏ lại với những người xa lạ đang bảo vệ mình, hình như rất vô trách nhiệm.
Desi hư nắm cả Catherine bả vai, ra hiệu cô lập tức cùng mình cùng rời đi. Catherine nhìn tay Lydia, bỗng nhiên ngửa đầu nhìn cô nói : "Chị hãy cách xa ma cà rồng tên là Jane một chút, hãy tin tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play