Ngày đó tôi và Justine đợi trong hang núi, cho đến khi trời sắp tới mới trở về. Steven về Vladimir đã mang về đồ ăn bổ sung kịp thời, đồng thời tuyên bố ngày mai chúng ta sẽ đến Genoa bắt đầu chuyến săn, sau đó mới đến Ai Cập.
Vừa nghĩ tới ngày mai có thể không cố kỵ gì đi săn, nhóm tân sinh hoan hô hưng phấn lên tận nóc nhà.
Ai cũng không nghĩ tới, chúng tôi sẽ gặp được Volturi tại Genoa, càng không nghĩ tới so với bọn họ chúng tôi không chịu nổi một kích như vậy. Cũng giờ phút đó tôi mới hiểu được, thì ra đám người Steven đã nói thật, Volturi là Hoàng tộc của chúng ta, là người quyết định, còn chúng tôi là một đám đào phạm bí đường.
Chúng tôi thua, thua hoàn toàn.
Thiếu niên tuyệt mỹ tái nhợt cùng làn sương đen tử vong kia tựa như cơn ác mộng, đem mỗi người chúng tôi kéo xuống vực sâu, điều tôi có thể làm là không ngừng chạy trốn, thoát khỏi con thuyền đầy sương đen kia.
Màu đỏ, thế giới của tôi khô cạn thúc giục chỉ lại một màu sắc đó. Màu đỏ bất thường trộn lẫn trong màn sương đen nhánh, cứ như lan ra từ trong địa ngục.
Tôi không biết tôi bị ai ôm chặt lấy rồi lại tránh thoát, bản năng điên cuồng làm trong đầu tôi chỉ còn lại hương vị của máu, loại hương vị có thể làm dịu cùng loại bỏ nỗi thống khổ của tôi ở mức độ lớn nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT