Landen được thả đi vào chạng vạng tối khi sắp xuất phát hướng về Genoa.
Bầu trời âm u mông lung đến rất nhanh, nắng chiều yếu ớt vô lực treo lên đỉnh cây cao lớn, hoàng hôn còn sót lại bị lá cây cắt thành vạn điểm nhỏ lơ lửng trong không khí, cùng với những giọt băng tinh nhỏ bé tích tụ vì mặt trời xuống núi sinh ra một loạt phản ứng kỳ diệu. Rừng rậm xung quanh đều bị mơ hồ, bị bao phủ bởi một tầng sương mù trắng.
Tựa như một một bức tranh vẽ bằng bút chì bị chồng lên bằng nhiều tầng hình ảnh kỳ lạ, giới hạn giữu hiện thực và hư ảo càng trở nên khó phân biệt.
Landen chính là rời đi trong mảng ánh sáng mông lung của cung điện Pretorio này, hơn nữa rất rõ ràng, bởi vì bị Chelsea cưỡng ép cắt đứt mối liên hệ với Catherine mà có chút hoảng hốt, bên trong con ngươi vàng óng không có bất kỳ thần thái gì, như một người sống bị đào đi thứ quan trọng nhất.
Catherine đứng trên gác chuông cao nhất ở cung điện Pretorio, nhìn sau khi Aro dùng ngôn từ khẩn thiết biểu đạt sự quan tâm và chúc phúc với Landen, thân thiết vỗ vai chú, ra hiệu chú có thể yên tâm rời đi. Chú có chút mê mang nhìn Aro và tòa cung điện cổ xưa trang nghiêm, dường như đang nhớ lại bản thân rốt cuộc phạm vào lỗi gì mà bị bắt vào, lại xảy ra chuyện gì mà được thả ra.
Nhưng có năng lực của Chelsea tồn tại, chú căn bản không có khả năng nhớ được.
Cuối cùng, chú cảm ơn Aro vì đã tự mình đưa tiễn, quay người đi vào khu rừng đầy ánh hoàng hôn kia, không còn xuất hiện nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play