Sau khi cửa mở ra, Adele lại lần nữa cảm nhận được nhiệt độ của thế giới so với cung điện Pretorio. Phía ngoài rất ít người đi lại, chỉ còn lại một ít người bán đồ chơi giáng sinh nhỏ và người bán trang sức còn đang mạo hiểm với cơn lạnh, đung đưa qua lại giữa các cửa hàng khác nhau và nhà của người khác.
Jaina từ trong túi xách mò ra chìa khóa xe, đem khăn quàng cổ bọc càng chặt hơn, thở ra khí trắng lượn lờ bay lên cao rồi biến mất: "Phải rồi, tôi đi trước lái xe ra, cô đứng ở cửa ra vào chờ tôi một chút được không?"
"Ừm."
Thuận tay đóng cửa lại, Adele từ trên bậc thang từng bậc từng bậc nhảy xuống, muốn dùng việc này kích thích tuần hoàn máu ở chân, làm nó càng nhanh khôi phục tri giác. Đáng tiếc đôi chân đã chết lặng không thể nào tiếp nhận tốt mệnh lệnh từ đại não, thiếu chút nữa cô đã ngã từ cầu thang xuống.
Cô lảo đảo gần như mất khống chế vọt vào phía trước vài bước mới ổn định được thân thể, một chút hơi ấm thật vất vả dựa vào hoạt động tích góp được liền bị một cơn gió hững hờ triệt để cuốn đi, thuận tiện còn đem mái tóc ngắn của cô thổi lộn xộn.
Nhiệt độ của cơn gió lạnh làm Adele gần như không thể tiếp tục thở trong khi vẫn giữ khuôn mặt của mình đối diện với nó. Cô kiên trì trong một hoặc hai giây, sau đó điều chỉnh mình nằm nửa lưng đối mặt với hướng gió, cố gắng tranh đoạt một chút không khí không đáng kể.
Nghĩ đến lập tức phải rời khỏi tòa cung điện cổ xưa lại hoàn hảo lạ thường này, Adele bỗng sinh ra một cảm giác tiếc hận, cầm lấy máy ảnh đối với cung điện chuẩn bị chụp một tấm hình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT