Xuyên Không, Mạt Thế: Nam Nhân Đáng Sợ Tránh Xa Ta Ra

Chap 4: Vô Tình Chạm Mắt


1 tuần


Trần Nhật Hạ thay một bộ đồ thể thao tung ta tung tăng chạy nhảy khắp nơi, dù sao cũng mới 4h giờ sáng giờ này tập thể dục là đúng bài

Cô vươn cánh vai, hít một hơi thật sâu, ngắm những đóa hoa đang khoe sắc trong khu vườn, những đàn ong đàn bướm đang thi nhau hút mật

 “ Thật đẹp ”

Trần Nhật Hạ thích những thứ xinh đẹp, thơ mộng như này chúng làm cho cô cảm thấy ngọt ngào và yêu đời hơn

[…]

Ăn sáng xong Trần Nhật Hạ bắt tay vào việc chuẩn bị làm giỗ cho mẹ

Khi làm tất cả mọi thứ xong xuôi cô nhìn di ảnh mẹ mình cười ngọt ngào, Trần Nhật Hạ mềm mại nói “ Chúc mẹ ăn ngon miệng ”

Sau đó cô đến chiếc ghế sofa mềm mại ngồi mở tivi lên xem, chưa đến 5p Trần Nhật Hạ đã thiếp đi từ lúc nào, khi mở mắt ra cô đã biết mình đang ở trong “giấc mơ”

“ Bùm ” một đạo sét giáng xuống đánh thẳng vào 10 con tang thi phía trước làm chúng cháy đen thui

“ Lão đại uy vũ ” Hàn Minh phấn khích la toáng lên khiến những con tang thi gần đó nghe được, bọn chúng tích cực chạy đến 

“ Ngu ngốc ” Bạch Vĩ đánh mạnh vào sau đầu Hàn Minh 

 Hàn Minh ôm đầu ủy khuất nói “ Bạch Vĩ cậu lại ức hiếp ông đây ” 

Bạch Vĩ khoanh tay cười khinh “ Vậy cậu xem cái hậu quả la to của cậu kìa, còn không chịu nhận sai ”

“ Hai cậu tới đây phụ một chút đi bên này trụ hết nổi rồi ” Giọng Trương Vũ Phan vang lên kéo thêm mấy chục con tang tới nữa 

Từ Cẩn Phong bất lực lắc đầu, đúng thật là… chỉ có Trịnh Luật làm người khác yên tâm

Trần Nhật Hạ cười khúc khích, dù sao cũng chả có ai nhìn thấy cô, cô vui vẻ đi đi dạo dạo còn ngồi xổm nhìn những con tang thi vừa mới bị giết một cách đầy tò mò như thể đang nghiên cứu chúng, sau đó lại rùng mình mấy cái “ Thật..thật đúng là kinh tởm mà, chắc nhịn buổi tối luôn quá, biết dị đã không tò mò ”

Những con tang thi này xấu còn hơn chữ xấu, có con thì bị lồi mắt, có con thì lồi cả r.u.ộ.t cả g.a.n, trong khóe mắt khóe miệng chúng đều chảy ra một chất dịch nhầy màu xanh, trên hàm răng sắt nhọn còn đọng lại những cục máu…khắp cơ thể của bọn chúng con nào cũng có những con đầu đen thân trắng nhút nha nhút nhít bò qua bò lại, lâu lâu nó còn bún mình lên

Diễn tả thôi cũng đã rợn hết cả người, cũng may bây giờ cô chỉ là "một chiếc hồn" không ngửi được mùi gì, bằng không chắc cô đã nôn hết buổi trưa hôm nay

Trần Nhật Hạ đứng lên ôm cánh tay rùng mình thêm mấy cái 

Đôi mắt phượng khẽ liếc qua

Là cô gái đó   

Từ Cẩn Phong nhanh chóng tiến lại gần cô nhưng khi thấy một con tang thi đi xuyên qua người cô thì khựng lại, anh mím môi nhìn kĩ Trần Nhật Hạ thật lâu 

Trịnh Luật vỗ vai Từ Cẩn Phong, nhìn theo hướng anh nhìn “ Lão đại, có chuyện gì sao? ”

Từ Cẩn Phong thu lại đôi mắt phượng, anh nhìn Trịnh Luật lắc đầu nói “ Không có gì ”

Trong vòng 10p nhóm người Từ Cẩn Phong đã giết hết những con tang thi ở đó, Trần Nhật Hạ nể phục vỗ vỗ tay “ Sức chiến đấu thật kinh khủng y như trong mấy bộ phim hành động ” 

Thật ra Trần Nhật Hạ không xem phim hành động 

Trần Nhật Hạ “…”

Lúc cơ thể sắp biến mất thì Trần Nhật Hạ nghe nhóm người Từ Cẩn Phong nói mấy câu

“ Lão đại không gian tôi quá nhỏ chỉ có thể nhét 2/10 cái siêu thị này thôi  ” Hàn Minh nhìn cái siêu thị trước mắt lại nhìn Từ Cẩn Phong lắc đầu thở dài 

Từ Cẩn Phong gật gật đầu  “ Nhét được bao nhiêu thì cứ nhét, bốn cậu vào trước một lát tôi vào sau ”

Bốn người Bạch Vĩ, Hàn Minh, Trương Vũ Phan, Trịnh Luật đồng thanh “ Được ”

 Sao đó Từ Cẩn Phong lại nhìn về phía Trần Nhật Hạ đang dần biến mất, đôi mắt phượng của anh và đôi mắt hạnh của cô vô tình giao nhau

Trần Nhật Hạ rùng mình một cái sao đó đảo mắt chỗ khác rồi lập tức biến mất

Từ Cẩn Phong nhìn về phía bức tường mà cô đã đứng một lúc lâu rồi mới bước vào siêu thị

 

 

  


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play