Xuyên Không, Mạt Thế: Nam Nhân Đáng Sợ Tránh Xa Ta Ra

Chap 3: Không Gian


1 tuần


Đôi mắt hạnh mở to, Trần Nhật Hạ kinh ngạc bởi khung cảnh diễn ra trước mắt

Hai bên cô là bạc ngàn những mẫu đất trải dài xuống, mỗi mẫu đất trồng một loại trái cây, rau củ quả như đào, xoài, mận, táo, cherry, dưa hấu, dưa leo, cải thìa, bắp cải, bí đao, …rất nhiều và rất rất nhiều nữa. Phía xa xa trên đỉnh núi cao mây bây trùng trùng một dòng nước chảy xuống tạo thành con sông lớn, dòng nước tinh khiết chập chờn như có những vì sao bên trong.

“ Ách ”

Trần Nhật Hạ nhìn xuống đôi chân bé nhỏ của mình lại nhìn con đường phía trước “ Chắc đi đến mai cũng chưa đến con sông đó mất ”

Vừa dứt câu cô đã được dịch chuyển đến con sông

 “ Chuyện, chuyện này không khoa học chút nào ” Trần Nhật Hạ kinh ngạc thốt lên

Quả thật chuyện này rất khó tin nhưng…đó chính là sự thật

Cô ngồi xổm xuống nhìn mặt sông xanh mướt với làn nước trong veo đang phản chứa ảnh mình, Trần Nhật Hạ có cảm giác như nó đang thôi thúc cô “ mau uống tôi đi, tôi rất có ích cho cô ” 

Dù sao cũng chính miếng ngọc bội đã đưa cô đến đây, vậy hẵn uống nước này cũng không sao đâu 

Không nói nhiều Trần Nhật Hạ dùng hai tay đựng nước cuối đầu xuống húp một ngụm, miệng nhỏ chép chép nếm mùi vị đánh giá

“ Thanh mát, ngọt ngọt, thật là ngon ”

Cô lại dùng hai tay đựng nước làm một ngụm nữa

 Quá sảng khoái 

Sao đó cô lại đứng lên đánh giá nơi này, trong đầu cô loé ra một suy nghĩ 

“ Đưa tôi đến nhà ”

Dứt câu Trần Nhật Hạ đã đứng trước một ngôi nhà trúc, phía trước sân còn có một cái xích đu. Cô mở cửa đi vào, bên trái là bàn ghế làm bằng trúc xếp ngay ngắn nhau, bên phải là giường trúc, đi vào bên trong là gian bếp - trong này không có gì cả ngoại trừ một ống trúc dẫn nước không biết bắt nguồn từ nơi nào và một thùng rác được làm từ trúc

Cô lại đâm chiêu nghĩ “ Hình như thiếu một thứ gì đó? ”

A, đúng rồi, chính là nó

“ Đưa tôi đến nhà kho ”

Bất ngờ lần này không gian lại không đưa Trần Nhật Hạ dịch chuyển đến nhà kho mà nhà kho ấy lại nằm trong đầu cô, dựa theo suy nghĩ của cô mà xuất hiện, diện tích nhà kho phải nói chính là vô tận.

Từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, khó mà tin nổi

Trần Nhật Hạ dạo chơi, tham quan, ăn mấy loại trái cây nơi này đến buồn ngủ mới niệm “ ra ngoài ”. Vừa ra ngoài cô đã nhào đến chiếc ghế sofa đánh một giấc ngon lành.

Một buổi sáng trong lành chim hót líu lo, bỗng một tiếng vang lớn làm những chú chim hoảng sợ bay đi mất

“ Aaaaaaa ”    “ Thật kinh khủng, sao trên người mình lại có mấy thứ nhầy nhụa hôi thối như vậy chứ, phải đi tắm, không thể chịu nổi ”

Trần Nhật Hạ chạy nhanh vào nhà tắm xả đầy bồn tắm lại thêm sữa tắm khuấy khuấy cho nó lên bọt, c.ở.i s.ạ.c.h quần áo chui vào bồn

30 phút sau

Trần Nhật Hạ muốn xem thử cơ thể mình đã thật sự sạch sẽ chưa, cô đứng trước tấm gương soi trước soi sau thật cẩn thận, sau đó mới kinh ngạc nhìn kĩ mình trước gương một lần nữa

Nước da trắng hồng mềm mại mịn màng như da em bé, đôi mắt hạnh long lanh to tròn như ẩn như hiện phát ra ánh sáng, đôi tai linh hoạt nghe rõ mọi âm thanh với phạm vi 50m. Cô cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhàng và nhanh nhạy hơn trước rất nhiều

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play