"Nhị ca…" Ánh mắt Tiêu Vân Chước đột nhiên do dự một chút.
Nàng vừa nghiêm túc lại cẩn thận nói: "Đột nhiên ta phát hiện ra… Huynh nên làm sư huynh muội của ta mới phải."
"…" Lại nói cái quỷ gì vậy?
Tiêu Văn Việt hơi nhích người ra xa một chút.
"Huynh và Thần Ẩn Môn chúng ta vốn dĩ không có duyên phận gì, nhưng… giữa hai chúng ta còn có huyết thống, nếu huynh gia nhập Thần Ẩn Môn thì cũng không phải là không được, huống hồ… Tâm tính của huynh quả thực rất tốt, lý trí, bình tĩnh, nếu như đối mặt với những cô hồn dã quỷ đó, tất nhiên có thể vô cùng dứt khoát giải quyết vấn đề, nếu như vậy, chờ tương lai ta hết nhiệm kỳ Môn chủ, huynh có thể… "
Lời còn chưa dứt, Tiêu Vân Chước lại sửng sốt một chút: "Cũng không được, Môn chủ… cũng không được tính là dễ sống, huynh không buông bỏ được đồ đao, lại không lương thiện, sẽ đoản mệnh… Thật sự là đáng tiếc."
Trong lòng Tiêu Văn Việt có hơi sợ hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play