Tiêu Văn Yến bị những lời nói liên tiếp của Tiêu Vân Chước làm cho đầu óc trống rỗng.
“Mẫu thân đối với ta…rất tốt, bọn họ Điểu tâm đến ta yêu thương ta, cái này còn có thể giả được sao?” Khí thế Tiêu Văn Yến yếu đi vài phần.
Tiêu Vân Chước tán thưởng vẻ ngây thơ của cậu.
Đúng là một hài tử.
“Ngươi là ấu tử trong nhà, tương lai nếu phân gia thì chẳng qua cũng chỉ được nhận một chút tài sản, nếu muốn được sống sung túc giàu có thoải mái thì phải nỗ lực dựa vào chính bản thân mình nhiều hơn. Nhưng ngươi đã lớn thế này rồi mà sách không đọc được mấy cuốn, võ không luyện được mấy lần, cả ngày…giống như con ch.ó con mèo lượn qua lượn lại trước mặt mẫu thân để làm bà ta vui vẻ, tạc tượng băng cho bọn họ, tìm trò để chơi, bồi bọn họ vẽ tranh đánh đàn, đây là… cách yêu thương của ngươi đó sao?” Tiêu Vân Chước có chút cạn lời hỏi.
“Cho dù là con súc sinh nào cũng có thể được đối xử như vậy, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc con người sẽ lấy mạng chúng nó khi cần thiết.” Thái độ Tiêu Vân Chước hiếm khi sắc bén đến vậy.
Không thể phủ nhận, Khương thị và Khương Nguyên rất “yêu thương” Tiêu Văn Yến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT