“Sống cùng viện tử với con thì có hơi chật thật, vậy thì ở tiểu viện bên cạnh viện tử của con đi, nếu sau này con có thời gian rảnh học cầm với nàng ấy thì cũng thuận tiện.” Tiêu Vân Chước suy nghĩ một chút, cảm thấy vẫn là phụ thân sắp xếp tốt hơn.
Nàng chỉ sợ gây thêm phiền phức cho nhà mình nên ngay từ đầu không muốn chiếm một viện tử.
Tiêu Trấn Điểu cảm thấy mình không thể kiềm chế được sự kích động trong lòng.
Chước nhi muốn học đàn với Oanh cầm sư a! Chứng minh rằng nàng có thiên phú, đây chính là một chuyện cực kỳ tốt!
Bổn triều mới thành lập chưa đến một trăm năm, bá tánh mới thoát khỏi tuyệt cảnh g.i.ế.c chóc, vì giảm bớt lệ khí dân gian, rất cần phải thiết lập một bầu không khí an bình, cho nên triều đình vô cùng tôn kính các “đại sư”, phàm là người có bản lĩnh và kỹ năng nhất định sẽ được người khác tôn trọng!
“Tốt lắm, Chước nhi, con phải học tập với đại sư thật tốt đấy! Đúng rồi, Oanh cầm sư ở đâu rồi, lát nữa mời tổ mẫu con đến đây, chúng ta cùng tự mình nghênh đón mới phải.” Giọng nói Tiêu Trấn Điểu cũng cao hơn mấy phần.
“Không cần đâu, con đã bảo Tùng Thúy đưa người về viện tử của con nghỉ ngơi rồi, nàng ấy là người thích sống trong nhà, quá nhiệt tình ngược lại cũng không tốt, để lát nữa con sẽ mang nàng ấy đến gặp tổ mẫu.” Tiêu Vân Chước cũng nói ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play