Ánh mắt nhìn Khương Nguyên lại càng tràn đầy không vui: "Ta tốt với người khác, đó là bởi vì bọn họ đáng giá, nhưng ngươi… không xứng, hôm nay ngươi cầu xin ta, chẳng qua là bởi vì ta có thứ mà ngươi muốn, cho nên đừng giả bộ như mình đáng thương như vậy, ta còn chưa ngốc đến mức không phân biệt ra được."
Mẫu thân ruột của nàng đưa Khương Nguyên đến bên cạnh để nuôi, là đã được Khương gia đồng ý.
Có điều là so sánh với Khương gia, ở bên cạnh Khương thị, Khương Nguyên có thể lấy được nhiều đồ tốt, cho nên, bây giờ thấy tủi thân cái gì?
"Nếu biểu tỷ đã tuyệt tình như thế?" Giọng nói của Khương Nguyên đã nặng hơn mấy phần: "Ta biết tỷ bị cô mẫu tự tay ném đi. Bây giờ cô mẫu căn bản là không bị bệnh, căn bản cũng không phải là đi tĩnh dưỡng đúng không? Biểu tỷ, nếu như việc này truyền đi, mặc dù tỷ là người vô tội, nhưng đại biểu ca thì sao? Hắn sắp đi thi rồi, có mẫu thân ác độc như vậy, người khác sẽ nhìn hắn như thế nào?"
Khương Nguyên chuyển chủ đề, ngược lại khiến cho Tiêu Vân Chước không còn chán ghét nữa.
Đây mới là dáng vẻ nguyên bản của nàng ta.
"Vậy còn ngươi thì sao? Mặc dù họ Khương nhưng lại do một tay bà ta nuôi dưỡng." Tiêu Vân Chước nhìn nàng ta châm chọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play