Khương Nguyên nhìn thấy một màn này, chỉ cảm thấy trong lòng đau đớn.
Tiêu Vân Chước quả thực là khinh người quá đáng, vừa xuất hiện đã muốn cướp đi tất cả mọi thứ của nàng ta. Dựa vào cái gì chứ?
"Oanh cầm sư, không biết vãn bối có thể bái ngài làm thầy không? Vãn bối chắc chắn sẽ chăm chỉ học tập, cũng sẽ không tranh chấp với biểu tỷ, chỉ mong rằng có thể khiến cho cầm nghệ của mình tinh tiến, một ngày kia có thể được như Oanh cầm sư…" Khương Nguyên vẫn không muốn từ bỏ, bản thân mình cố gắng lâu như vậy, không chiếm được Cửu Tiêu còn chưa tính, nhưng nếu có thể được Oanh cầm sư chỉ điểm, cũng coi như là tốt.
Nàng ta mặt dày mày dạn, trong lòng chỉ còn lại có một chút xíu hi vọng cuối cùng.
"Khương cô nương, không phải ta không muốn dạy ngươi, mà chính là cầm ý ngươi và ta theo đuổi không giống nhau, nếu như ngươi học với ta, ngược lại sẽ khiến bản thân chậm trễ, nếu cô nương không ngại, ta có thể giới thiệu cho cô nương một cầm sư khác…" Oanh Nhứ hơi áy náy nói.
Vừa rồi nghe xong hai khúc này, nàng ấy vốn dĩ đã muốn từ chối Khương Nguyên.
Không phải người trong đồng đạo, nàng ấy không dạy được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT