Vai Ác Đại Nhân Tức Muốn Lật Bàn

Quyển 2 - Chương 1: Thú Triều!!!


2 tuần


Đúng như Thẩm Trường Canh dự đoán, tất cả người trong bí cảnh đều bị truyền tống đến trung tâm bí cảnh này. Thẩm Trường Canh tìm một chỗ hẻo lánh, điều chỉnh lại hình dáng thành thiếu niên 17 tuổi, tu vi đến kim đan sơ kỳ, rồi cậu lôi ra một cái đấu lạp dài chấm đất độ lên đầu, trùm cả người kín mít, đến cả một cọng tóc cũng không lọt ra ngoài được. Bởi vì thiếu niên 17 tuổi đã có dung mạo tương đương tám chín phần Thẩm Trường Canh. Cậu sợ mình bị lộ nên đội đấu lạp, cái đấu lạp này có công dụng ngăn chặn thần thức kiểm tra, sẽ không dễ dàng lộ ra được. Sợ mèo con gặp nguy hiểm nên Thẩm Trường Canh đã dỗ dành nó tiến vào túi tinh thú để ôn dưỡng, xong xuôi Thẩm Trường Canh mới quay lại đội ngũ đệ tử Thanh Huyền tông, đối với hành vi kỳ quái này của sư thúc tổ, cả đám đệ tử tự động bỏ qua, không có dị nghị. Bên kia đám người Khổng Mộ Tuyết đã tập hợp đầy đủ. Ma Viêm không thấy bóng dáng người trong lòng đâu, quay sang hỏi Khổng Mộ Tuyết:

 “ Tiểu Thất đâu? không phải các người tổ đội với em ấy sao?”

Khổng Mộ Tuyết cũng lo  sốt vó lên :

“ Ta làm sao biết được? đệ ấy tiến vào không lâu đã tự tách ra hành động riêng rồi, chúng ta cũng không ngăn được ”

  “ Cái gì!!!! ”

Lần này Ma Viên lo thật rồi, mắt hắn bắt đầu nổi tia máu. Bí cảnh nguyên anh này có không ít yêu thú nguyên anh kỳ, bé con nhà hắn mới trúc cơ kỳ, làm sao mà sống nổi đây? Hắn điên cuồng phóng thích thần thức, muốn tìm kiếm bóng dáng quen thuộc, nhưng mãi vẫn không thấy. Bạch Phong Nguyên bên cạnh cả người cũng tản ra hơi lạnh, môi trắng bệch. Lúc này, Khổng Hạ Linh đứng bên cạnh mới châm chọc nói:

 “ Cũng chỉ là một Trúc Cơ Kỳ nho nhỏ, các người cần gì phải quan tâm hắn như vậy? ”

Khổng Mộ Tuyết trừng mắt nhìn ả:

“ Câm miệng!”

Nàng cắn răng, trong lòng dâng lên sự hối hận vô cùng . Bạch Phong Nguyên bên kia đột nhiên bình tĩnh lại:

 “ Lệnh bài ta đưa cho đệ ấy cũng không có gì biến gì. Chắc hẳn là không sao ”

Nhờ hắn nhắc nhở, Ma Viêm mới ý thức được chiếc vòng kia của hắn cũng có một tia thần hồn bên trong, lúc Tiểu Thất gặp nạn sẽ tự động kích hoạt bảo hộ, sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng hắn nhanh chóng nhận ra vấn đề:

 “ ta đã thần thức kiểm tra, sao lại không cảm nhận được tia thần hồn kia của ta đâu chứ?”

 Bạch Phong Nguyên bình thản nói:

 " Trong trường hợp này chỉ có hai lý do.

 Một là do có một tồn tại bí ẩn nào đó đã phá bỏ thần hồn của ngươi "

Ma Viêm nheo mắt lại, Bạch Phong Nguyên hít một hơi:

 “ Hai là đệ ấy cố ý muốn tránh mặt chúng ta, nên dùng pháp bảo nào đó để che dấu tra xét.”

 Bạch Phong Nguyên liếc Ma Viêm:

 “ Nhìn mặt ngươi hồng hào như vậy, thần hồn kia chắc không có việc gì đi? Vậy thì có khả năng là lý do thứ hai rồi ”

 Ma Viêm hai mắt u ám. Nếu thật sự là vậy, hắn cũng chỉ có thể đào ba tấc đất tìm người thôi. Người mà Ma Viêm hắn muốn có trốn cũng trốn không thoát được.

Thẩm Trường Canh bên kia đột nhiên nổi hết cả da gà, cậu xoa người nghĩ, thời tiết dạo này lạnh thế sao?

Đợi mọi người đến đông đủ, Thẩm Trường Canh nói nhỏ:

 “ Chuẩn bị đi, ta bảo các ngươi chạy, các ngươi cứ nhắm vào hướng Tây Bắc mà chạy cho ta”

 Đám đệ tử không dám hó hé một câu, ngoan ngoãn gật đầu. Thẩm Trường Canh quan sát một chút, đợi bí cảnh hoàn toàn yên ắng mới ra lệnh:

 “ Chạy!!”

 Đệ tử Thanh Huyền Tông nghe lệnh cứ cặm cụi phi thẳng về phía Tây Bắc. Thẩm Trường Canh theo sát phía sau, lúc lướt qua đám người Khổng Mộ Tuyết có ngoái đầu nhìn lại, một góc đấu lạp bị vén lên, đúng lúc chạm mắt với Ma Viêm và Bạch Phong Nguyên. Thẩm Trường Canh quay đầu đi tiếp, không nhìn lại nữa.

Mà Ma Viêm bên kia cả người chấn động, hắn vừa thấy một đôi mắt quen thuộc, nhưng lại cũng vô cùng xa lạ, mà Bạch Phong Nguyên bên cạnh đã sớm đứng hình, cả cơ thể cứng còng, đôi mắt đó quá đỗi quen thuộc với hắn, sao lại không quen cho được chứ, cái người đó đã bị hắn bác bỏ hơn mấy chục năm trời rồi. Không quản đám người Khổng Mộ Tuyết, Ma Viêm liền đuổi theo đám người Thanh Huyền Tông:

 “ Tiểu Thất!!!!!!!!”

 Đám người khổng Mộ Tuyết hai mặt nhìn nhau, có chút do dự hỏi:

 “ Đó không phải người của Thanh Huyền tông sao, chúng ta có nên đi theo không?”

 Khổng Mộ Tuyết thì không lo nhiều như vậy, cô hạ quyết tâm:

 “  Mau đi theo ”

 Mọi người nghe vậy nhao nhao đuổi theo, Bạch Phong Nguyên cuối cùng cũng động đậy, hắn nặng nề đi theo sau đoàn người, cuối cùng đoàn người cũng dừng lại, Thẩm Trường Canh rất có tự giác lùi sâu vào đám đệ tử,  bình tĩnh quan sát xung quanh. Ma Viêm đuổi tới, gọi một tiếng:

 “ Tiểu Thất!!!”

 Thẩm Trường Canh không trả lời, chỉ bâng quơ xem nhẹ, đệ tử Thanh Huyền Tông tự động chắn lại cơ thể cậu, đề phòng hỏi:

 “ Các hạ là ai?”

 Trong lúc hai bên giằng co, từ sâu trong rừng từng đợt gào thét truyền đến,  cả đám lập tức cảnh giác. Thẩm Trường Canh nói:

 “ Cẩn thận chút, là thú triều. Các ngươi bóp nát ngọc truyền tin cầu cứu, chờ Thanh Linh cùng những người khác xé nát không gian bí cảnh cứu viện. Đừng hoảng, với thực lực hiện tại của các ngươi, ít nhất sẽ chống đỡ được một hai đợt tấn công đầu, đây xem như là rèn luyện. Nhớ những lời ta dặn trước khi đến đây, đã rõ chưa ?”

Đệ tử Thanh Huyền Tông gật đầu, đem ngọc giản truyền tin ra báo cáo tình hình bên trong rồi bóp nát. Sau đó cả đám cùng nâng cao tinh thần, lời Thẩm Trường Canh không lớn, nhưng đủ để mọi người ở đây nghe thấy. khổng Mộ Tuyết kinh ngạc mở to mắt. Từ lúc nào, Tiểu Thất lại có khả năng ra lệnh cho một trong bốn môn phái đứng đầu tu chân giới như vậy? nhưng biết tình hình không thích hợp, nàng cũng không hỏi nhiều:

 “ mọi người sốc lại tinh thần, chúng ta cũng tới giúp họ một tay ”

 Không để mọi người đợi lâu, một đám yêu thú từ trong rừng chạy ra. Có hơn 10.000 con, cao nhất là trúc cơ sơ kỳ. Cả đám cũng không nao núng, bình tĩnh giải quyết từng con một, mặc kệ người khác chém giết linh tinh thế nào, đám đệ tử Thanh Huyền Tông vẫn nghe theo lời dạy của sư thúc tổ, chỉ đem yêu thú có linh hạch màu ngọc bích chém chết. Xử lý xong, người là người đấy mệt bở hơi tai, yêu thú cấp bậc tuy thấp, nhưng số lượng không thể nào đùa được. Chưa đợi mọi người nghỉ đủ,  trong rừng lại trào ra một đợt yêu thú mới. số lượng nhiều gấp đôi, cao nhất chính là năm con Quy Nguyên nguyên anh kỳ đi đầu. Trong lòng mọi người phát lạnh, lập tức lôi hết một đống pháp bảo ra chống đỡ, một mảnh hoảng loạn. Thẩm Trường Canh ung dung quan sát một hồi, mới đột nhiên chỉ đạo:

 “ Chung Ly Nhân, một mình ngươi xử lý con Quy Nguyên bên kia, nội đan của nó có thể giúp người đột phá nguyên anh kỳ. Dẫn nó ra xa một chút, đừng để âm luật của ngươi ảnh hưởng đến những người xung quanh.”

  Lòng Chung Ly Nhân chấn động, cung kính đáp:

 “ Đệ tử đã rõ, đa tạ sư thúc tổ chỉ dạy”

 Thẩm Trường Canh phất tay, cũng không nói nữa. Chung Ly Nhân mím môi, nhìn cậu thật lâu rồi quay người đi.

********

Thẩm Trường Canh:

**************

Đôi lời tg: mọi người thắc mắc sao nãy sinh tình cảm sớm vậy đúng không, thuyết âm mưu cả đấy, khuyến khích mọi người luôn luôn đội mũ bảo hiểm đề phòng an toàn bản thân.

**********

10/9/2024

22:45

1523


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play