Vai Ác Đại Nhân Tức Muốn Lật Bàn

Quyển 1-Chương 3: bản tôn tặng ngươi một trường không Minh Trị Kiếm, ngươi trả bản tôn một đời tình si


2 tuần


ma viêm ăn đậu hũ một hồi rồi thả thẩm trường canh xuống, lúc này trong lòng thẩm Trường canh đã hận đến đau xương, ngoài mặt lại giả vờ đỏ bừng, cậu vội vàng lùi lại, cả người không quá ổn. Đi đến bên cạnh bạch Phong Nguyên, thiếu niên cách xa hơn một chút, như sợ thảm án bị ôm lên lặp lại, cậu nghiêng đầu đánh giá bạch Phong Nguyên, sau đó mắt blinh blinh phát sáng, rất Soái nha. Ít ai biết được rằng thẩm truyền canh là một cái nhan khống tiêu chuẩn, ma viêm dùng dịch dung thuật nên không biết mặt thật, còn bật Phong Nguyên thì giống với cậu, chỉ biến nhỏ đi chứ không thay đổi dung mạo, thẩm trường canh thèm thuồng nhìn một chút rồi thu hồi tầm mắt. Dung mạo như vậy Nguyên chủ mê là điều hiển nhiên, cậu mặt đỏ bừng, mím môi giọng điệu có chút rụt rè:

– c...ca ca, ngươi thích dùng kiếm sao?

Bạch Phong Nguyên nhìn Nam hài trước mặt, sờ sờ kiếm gỗ bên hông trầm mặc. Hắn bị nhìn đến mức khó chịu, thấp giọng "ừm" một tiếng, thẩm trường canh mắt sáng lên, lục lọi đống đồ lấy ra một cây trường kiếm ngân sắc, hai tay dâng lên Như hiến dâng bảo vật:

– khụ, Đây.... đây là trường không minh trị kiếm, là kiếm mà phụ thân đưa cho ta nha, nhưng ta không hợp Dùng kiếm, cho ca ca đó.

Bắt Phong Nguyên sửng sốt, cây kiếm kia cấp bậc thấp nhất cũng là Huyền cấp đi? Mới lần đầu gặp mặt thế nhưng lại mang bảo vật như vậy ra tặng hắn, cũng quá phô trương rồi đi. hắn tiếp nhận Trường Kiếm, nghĩ nửa ngày mới lôi ra một cái lệnh bài đưa cho thẩm trường canh. Lệnh Bài này chứa ba chiêu kiếm của hắn, có thể giết một tu sĩ Đại thừa hậu kỳ, như vậy chắc là được rồi đi. thẩm trừng canh vui vẻ nhận lệnh bài, đầu thầm nghĩ cây kiếm kia sau này sẽ trở thành pháp bảo bản mệnh của bạch Phong Nguyên, thà rằng tự mình tặng trước còn hơn để nữ chính "mượn Hoa Hiến Phật"  Đúng vậy Trường kiếm kia là của Nguyên chủ, lại bị nữ chính xem là đồ của mình tặng cho Bạch Phong Nguyên. soát được một đống độ Hảo cảm của kiếm tôn Đại Nhân. Tất nhiên cây trường thương đưa cho Ma viêm kia cũng cùng chung Số Phận Như Thế Đó. thẩm trường canh càng nghĩ càng ngứa răng, "hừ" một tiếng, quay lại vị trí bên cạnh khổng Mộ Tuyết. cậu cố ý làm lơ ánh mắt dán lên người mình của Khổng Linh Hạ. thấy thẩm trường canh bơ đẹp mình , khổng Linh hạ cắn chặt răng, mắt chậm rãi hiện lên Vài tia sát khí và tham lam. biểu hiện nhỏ này của nàng ta làm sao qua mắt được những người ở đây, nhất thời là mọi người đồng loạt lùi lại một bước, kể cả ma viên và bạch Phong Nguyên đều lùi xa nàng ta vài chục bước, trong mắt hiện lên một chút chán ghét cùng ghê tởm.

Hiển nhiên nữ nhân này muốn giết người đoạt Bảo!

Thẩm trường canh "chậc chậc"trong lòng hai tiếng, ngoài mặt làm bộ không nhìn thấy, khổng Mộ Tuyết không thèm để ý đến khổng Linh hạ nữa, quay qua hỏi tiểu hài tử:

– tiểu thất muốn đi nơi nào lịch luyện a? ngươi giờ là Trúc cơ kỳ rồi, cũng nên tìm nơi nào đó bổ ích để rèn luyện chứ không phải quanh quẩn nơi rừng thiêng nước biếc này đi.

Thẩm trường tranh cười cười, Cậu biết lộ trình của đám nhân vật chính Nên nói:

– ta dự định đi Cùng Kỳ Đạo một chuyến, nghe nói nơi đó vừa vặn có một bí cảnh Nguyên Anh chuẩn bị mở ra.

Hai mắt khổng Mộ Tuyết sáng lên, nàng nắm tay thẩm trường canh vui vẻ nói:

– kia thật trùng hợp, vừa vặn Bọn ta cũng muốn đến đó, tiểu thất đi cùng chúng ta nha?!

Thẩm trường canh mỉm cười thuận theo mà gật đầu nhỏ, hình ảnh manh đến mức khổng mộ Tuyết suýt chút nữa chảy máu mũi. Phớt lờ ánh mắt khó chịu của Khổng Linh hạ, thẩm trường Thế thì trước giờ tao đi solo chính tả cũng thấy mệt nữa canh đi theo đoàn người khổng Mộ Tuyết xuống núi, thấy ma viên cùng bạch Phong Nguyên cũng cất bước đi theo, khổng Linh hạ cánh chặt răng cũng miễn cưỡng bước theo đoàn người. Ả từ trước tới nay luôn Phong quang vô hạn, là điểm chú mục của Thế Nhân. Vậy mà hôm nay bị một tiểu hài tử làm cho nhục nhã, Bị bơ đẹp. Nhất là hai nam nhân kia, đặc biệt là người tên "Lăng Viên" kia, ngày thương vui vẻ tán thưởng ả nhất cũng bày ra khuôn mặt lạnh nhạt đối với ả, Một câu cũng không thèm nói. Ả có cảm giác bản thân dânf mất đi thứ gì đó rất quan trọng. nhưng không  biết đó là thứ gì.

Chớp mắt đã qua hơn nửa tháng, thẩm trường canh đi theo đoàn người thăm thú chút cảnh sinh hoạt của nhân gian, lâu lâu lại dính như keo dính chó dán lên người Bạch Phong Nguyên,  mồm liên tục gọi ca ca vô cùng ngọt ngào. Có lẽ vì nhận trường kiếm của cậu mà Bạch Phong Nguyên đối xử với cậu khá tốt, lâu lâu bị dính lấy cũng không phiền, mà còn xoa xoa đầu Cậu. sinh hoạt của Thẩm trường canh vô cùng thích trí, thoải mái, chỉ là có chút phiền phức nhỏ mà thôi. Đúng vậy, chính là vị ma tôn nào đó luôn sáp sáp, đến chỗ thẩm trường canh, một hai nhất quyết bắt cậu phải gọi hắn là ca ca. lâu dần thẩm trường canh cũng quen, cậu nghĩ thêm một việc không bằng bớt một việc, có khi hai chữ "ca ca" đó còn giúp cậu thoát khỏi tay ma tôn một lần cũng nên, thế là thẩm trường canh vô cùng thành thật bên này gọi một tiếng ca ca,bên kia cũng gọi một tiếng ca ca, gọi đến vô cùng Thành Thục. khoảng cách 10 ngày nữa là đến cùng Kỳ Đạo. lúc này đoàn người thẩm trường canh đang ở trong một quán trọ. vì quán nhỏ nên phòng không nhiều lắm ,Bọn họ có 18 người mà phòng chỉ còn lại có 9 cái. Mọi người hai mặt nhìn nhau  lập tức hiểu ý mà tìm người quen tổ đội, ở cùng một phòng. lúc này thẩm trường canh đang gặp một nhan đề cực kỳ khó giải quyết, bởi vì hai vị nam chính nào đó đưa ra yêu cầu chung phòng với cậu, Thẩm trường canh đầu đầy Dấu Chấm Hỏi nhìn hai nam nhân trước mặt, vì cái gì nữ chính Lẻ Loi đứng đó các ngươi lại không đếm xỉa đến, mà lại muốn ở cùng một đại phản diện như ta? tình huống rơi vào khó xử, khi thẩm trường canh không chú ý,  ma viên cùng bạch Phong Nguyên đã đấu đá vài chiêu, Mắt Hai bên như phóng ra tia lửa điện, thẩm trường canh Nhìn hai người khụ một tiếng:

– Kia hai vị ca ca liền chung một phòng đi, ta cùng hắn ở chung một phòng.

Nói rồi chỉ chỉ một nam đệ tử gần đó, nghe lời này của Thẩm trường canh, cơ thể hai Đại Nam nhân cứng còng, mắt như dao sắc lướt qua tên đệ tử kia, vị đệ tử nọ hồn nhiên không biết mình bị hai vị Đại lão nào đó "ghim",  còn vô cùng phấn khích, cậu ta có thể ở chung với Tiểu đệ đệ A, Thật sung sướng. Rất nhanh bầu không khí tán đi trong sự "hài hòa" ai thì về phòng người đó, thẩm trường canh trở lại phòng, May mà một phòng chia làm hai gian, cậu không sợ bị quấy rối. Đi đường nhiều ngày, dù có là đại thừa kỳ cũng có chút mệt mỏi.  thẩm trường canh gọi một thùng nước ấm, cởi y phục ra, chỉ chừa lại một chiếc áo lót mỏng manh bước vào thùng tắm.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play