Trước mặt người ngoài lại còn mang về nhiều củi như vậy, Trần Mai Hương không thể trút hết cơn tức giân, chỉ có thể hận hận liếc Tống Miên Tư một cái, nói: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, mang củi vào bếp, ăn cơm! Cả nhà chờ một mình cô, cô đúng là có bản lĩnh!"
Lâm Đường lo lắng nhìn Tống Miên Tư. Tống Miên Tư cười với cô bé, sau đó bình tĩnh xách gùi vào bếp, lại rửa tay. Đợi cô ra ngoài thì phát hiện trên chỗ ngồi của mình có một bát cháo loãng, bát cháo trong vắt, có thể dùng làm gương. Lâm Ha Công đỏ mặt, cầm bát muốn đổi với Tống Miên Tư: "Chị dâu, chị ăn bát của em đi."
"Không cần đâu, em ăn của em, ăn thế này là đủ rồi." Tống Miên Tư lập tức từ chối, Lâm Hạ Công mới mười sáu tuổi, ban ngày lại phải xuống ruộng làm việc, lại đang tuổi ăn tuổi lớn, bát cháo của cậu còn không đủ no cho bản thân, huống chỉ là bát "Nước" của cô. Tống Miên Tư không nói gì mà ngồi xuống bên cạnh Lâm Đường. Phần của Lâm Đường cũng không hơn Tống Miên Tư là bao.
Cô bé có chút khó xử lại có chút xấu hổ nhìn Tống Miên Tư.
Tống Miên Tư bình tĩnh cầm bát uống "Nước", cô biết nhà họ Lâm không phải người nhưng không ngờ mới ngày đầu tiên, nhà họ Lâm đã làm tuyệt tình như vậy, bắt cô làm việc thì có thể chấp nhận nhưng cho cô ăn ít thế này, rõ ràng là cố tình ngược đãi người khác.
Mà những ngày như vậy, Lâm Hạ Công và Lâm Đường đã trải qua đủ năm năm.
Cả Lâm Hạ Công và Lâm Đường đều xanh xao gầy gò, đặc biệt là Lâm Đường, cô bé học đến cấp hai rồi nhưng trông chẳng khác gì học sinh tiểu học, tóc vàng hoe, má hóp lại.
Tống Miên Tư nhai kỹ nuốt chậm uống bát cháo, vừa định đứng dậy về phòng thì An Liễu Chi vội nói: "Đừng đi vội, tối nay cô rửa bát."
"Để con rửa là được rồi." Lâm Đường vội vàng nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT