Đạp xe về nhà, Tống Miên Tư vừa đạp vừa mắng, cái tên Lâm Hạ Thành này đúng là giỏi chọc tức người, cô chưa từng gặp người đàn ông nào chọc tức người giỏi như vậy. Tiếng còi tàu hỏa vang lên, sân ga dần dần bị bỏ lại phía sau. Lâm Hạ Thành là quân nhân, anh chọn mua vé giường nằm, khi đến toa tàu thì bên trong đã có người rồi, ba người đàn ông, mặc quần áo khá sạch sẽ, trong đó có một người còn đeo kính.
Người đàn ông đeo kính nhìn thấy Lâm Hạ Thành thi trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, Lâm Hạ Thành không khỏi nhìn đối phương nhiều hơn một chút, hỏi: "Chúng ta quen nhau sao?”
Anh không nhớ mình đã gặp người này, nếu đã gặp thì anh nhất định sẽ có ấn tượng.
"Không quen." Người đàn ông đeo kính lắc đầu, vẻ mặt có chút ngượng ngùng: "Vừa nãy trên sân ga, tôi thấy anh nói chuyện với một cô gái, đó là em gái anh sao?”
Hai người đàn ông bên cạnh Lộ ra vẻ trêu chọc. Mặt Lâm Hạ Thành tối sầm lại, đúng là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền đến, vừa nói muốn tìm đối tượng cho Miên Tư thì đã có người nhòm ngó rồi: "Không phải em gái, là đối tượng!"
Người đàn ông đeo kính lập tức lộ vẻ bối rối.
Hắn thấy cô gái đó thực sự rất xinh đẹp, giống như một đóa hoa vậy, hơn nữa trông còn rất trẻ, không ngờ lại kết hôn rồi.
Sau đó, người đàn ông đeo kính không dám nói chuyện với Lâm Hạ Thành nữa.
Còn Tống Miên Tư vừa về đến đại đội Đông Sơn chưa được bao lâu thì nhận ra rằng những ngày tháng tốt đẹp của cô đã chấm dứt, nói chính xác thì không chỉ cô, mà cả Lâm Hạ Công, Lâm Đường cũng không còn những ngày tháng tốt đẹp nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT