Nói xong, cô ta kéo Hà Gia Thành đi về phía này, chặn đường Tống Miên Tư. Hà Gia Thành vì những lời Tống Thắng Miên nói hôm qua, lúc này không có thiện cảm gì với Tống, Miên Tư, nếu không phải Tống Thắng Miên nhất định gọi Tống Miên Tư, anh ta cũng không muốn tiếp xúc nhiều với Tống Miên Tư.
“Chúng tôi đi đâu liên quan gì đến chị." Lâm Đường nhíu mày, giọng điệu có chút không vui. Tống Thắng Miên này mặt dày, nghe vậy cũng không tức giận, còn nở nụ cười: "Cô bé đừng nóng tính như vậy, tôi cũng chỉ quan tâm một câu thôi, các cô đi huyện xem điểm chứ gì?”
Cô ta nói vậy là có ý thăm dò.
Bà Triệu tính tình thắng thắn, không nghĩ ngợi gì đã nói: "Cô đã biết rồi còn hỏi làm gì, tránh ra nhanh, chúng tôi còn vội đi xem điểm.”
“Xem điểm à, vậy chúng tôi cũng đi cùng các cô nhé." Tống Thắng Miên mỉm cười nhìn Tống Miên Tư: "Mấy hôm nay tôi cũng lo lắng cho kết quả thi đại học của Miên Tư, tôi cũng muốn biết điểm sớm một chút.”
“Đúng vậy, tôi là bác cả cũng muốn xem Miên Tư thi thế nào." Liêu Hồng Hoa nói với ý đồ xấu.
Ánh mắt Tống Miên Tư lướt qua Liễu Hồng Hoa và Tống Thắng Miên, không biết có phải là ảo giác của cô không, cô luôn cảm thấy hai mẹ con này đối với điểm thi của cô có vẻ như đang muốn xem trò cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT