"Đúng vậy." Tống Thắng Miên lắc đầu: "Nhưng em có thể làm gì được, dù cô ta có không ra gì đi chẳng nữa thì cũng là đứa con gái duy nhất của chú hai.”
“Để em chịu ấm ức rồi." Hà Gia Thành có chút áy náy, vừa rồi trong phút chốc, anh ta còn hoài nghỉ Tống Thắng Miên có thể giấu mình chuyện gì đó, bây giờ xem ra, là đo mình nghĩ nhiều quá rồi.
“Không sao, chỉ cần anh hiểu em là được." Tống Thắng Miên nói. Tống Thắng Miên nhẹ nhàng nói: "Thực ra, e hy vọng lần này cô ta có thể thi đỗ đại học, như vậy thì có lẽ mối quan hệ của chúng tôi cũng có thể địu đi.”
“Em thật là tốt bụng." Hà Gia Thành nói: "Em quan tâm đến cô ta làm gì, mặc kệ cô ta đi."
Chỉ vài câu nói của Tống Thắng Miên, đã khiến ấn tượng của Hà Gia Thành về Tống Miên Tư trở nên tệ hại vô cùng. Buổi chiều, Sở Giáo dục huyện Hòa. Trần Kiến Thiết đang dựa vào bàn, viết báo cáo, đột nhiên cục trưởng Liễu Thành Chí đi vào, đứng trước bàn ông, đưa tay gõ gõ vào bàn.
"Cục trưởng." Trần Kiến Thiết ngẩng đầu lên thấy là Liễu Thành Chí, vội vàng đứng dậy, thái độ vô cùng cung kính.
Để làm được chuyện đánh tráo, nửa tháng nay Trần Kiến Thiết đã không ít lần suy nghĩ về chuyện này, ông ta biết rõ muốn làm được chuyện, người khác có thể không cần cầu xin nhưng nhất định phải cầu xin Liễu Thành Chí, nếu không, chuyện sẽ không thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play