Quan Minh không cần Trịnh Dư Dư đi cắt tóc cùng, bảo cậu tự đi sửa xe đi. Trịnh Dư Dư nghĩ một hồi cũng thấy không cần thiết phải đi cùng, nên thật sự đi luôn.
Ngày hôm sau đến đội, thấy Lưu Khiết lại hưng phấn, Trịnh Dư Dư từ xa nhìn một cái, nói: “Cắt không đẹp lắm.”
“Đây gọi là sự mới mẻ." Lưu Khiết đáp: "Thực ra nhìn mãi một kiểu cũng không thấy đẹp, Đội trưởng Quan của chúng ta vẫn nổi bật với vẻ ủ rũ, nếu như cậu cũng lòe loẹt như vậy thì lại mất đi hương vị.”
Trịnh Dư Dư hỏi: “Cô định nghĩa lòe loẹt là sao?”
Lưu Khiết liếc cậu: “Xịt nước hoa là giới hạn cuối cùng của tôi với đàn ông, mà cậu cứ nhảy múa trên giới hạn đó.”
Trịnh Dư Dư muốn nói, vậy cũng không có cách nào khác, dù sao gay chúng tôi cũng đều là như vậy, còn người như Quan Minh trong giới gay mới là hiếm thấy. Nhưng không thể nói ra được, vì hắn cũng không có ý định công khai trong cơ quan.
Lưu Khiết hỏi: “Cậu nói thật đi, cậu và Đội trưởng Quan thân quen đến mức nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play