Chỉ cần bé con nhà mình thích ngửi, đừng nói là mùi sữa bò, có là mùi sầu riêng thì ông ấy cũng chịu được.
Trong vô thức, quan niệm nuôi trẻ nhỏ của Nhím Vạn Kim đã từ nuôi dạy khoa học bắt đầu lao theo hướng dung túng.
Cùng với gương mặt mềm mại của Tô Diệp vùi sâu và cọ vào bụng ông ấy, gò má cậu cũng đỏ hây hây, càng thêm đáng yêu.
Nhím Vạn Kim ngắm nhìn gương mặt hơi tròn đang ửng đỏ và đôi mắt tròn xoe của Tiểu Thụ Diệp, trái tim tựa như được tẩm mật ong, ngọt đến tận đáy lòng.
Bàn chân vốn đang định bước ra khỏi nhà cũng dừng lại theo đó, còn cực kỳ tinh tế giơ hai móng vuốt lên để không gây cản trở động tác Tiểu Thụ Diệp cọ vào mình.
... Tô Diệp cọ một hồi, hết sức thỏa mãn, ngoan ngoãn rời khỏi bụng của chú Kim mùi sữa, hơi ngại ngùng chạy lon ton tới cửa: “Chú ơi, chúng ta đi gánh nước thôi.”
“Được.” Nhím Vạn Kim nhìn Tiểu Thụ Diệp đi tung tăng phía trước mình, đã hoạt bát hơn nhiều so với lúc vừa đến đây, đôi mắt khẽ cong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT