Thân cây khổng lồ lắc lư, từng giây từng phút trôi qua, bé con dần kiệt sức, bàn tay nhỏ bám vào thân cây cũng từ từ buông lỏng ra. Nhím Vạn Kim thấy thế, giảm tốc độ lắc lư lại một chút.
Nếu như để bé con ngã xuống thì sẽ không hay.
Tô Diệp đang mệt lả người, cảm nhận được sự săn sóc thầm lặng của chú ô nhiễm, mí mắt vốn đang nặng nề muốn nhắm lại vì mệt mỏi, con ngươi bên trong lại sáng lấp lánh.
"Mệt rồi à?" Nhím Vạn Kim hỏi.
Tô Diệp nằm nhoài trên thân cây khô khẽ gật cái đầu nhỏ, khuôn mặt bầu bĩnh vốn bị áp sát lên thân cây càng tạo ra cảm giác mũm mĩm, đáng yêu không nói được thành lời.
Khiến người khác khó mà kìm được cảm giác muốn nhéo cái má phúng phính ấy một cái.
Móng vuốt đang bấu chặt vào thân cây của Nhím Vạn Kim từ từ siết chặt hơn, đôi mắt to lớn cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đầy thịt của bé con không chớp mắt.
Ông ấy chợt nhớ ra mình vẫn không biết tên của thằng bé này.
"Đúng rồi... Nhóc tên gì vậy?" Nhím Vạn Kim giả vờ bình thản hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play