Diệp Phù đã sai người bịt kín cửa sổ, bên trong cho dù bật đèn, ánh đèn cũng không lọt ra ngoài, sẽ không có ai phát hiện nơi này có người ở.
Xung quanh đảo nhỏ rải thuốc bột, mùi của thuốc bột sẽ che giấu mùi của con người trên đảo, chó cứu hộ tìm kiếm sẽ không phát hiện ra mọi người.
"Nhanh hơn em tưởng, em nghĩ là phải một tuần, phạm vi điều tra của đội tuần tra mới có thể dời ra ngoài."
Diệp Phù và Khương Nhũng ngồi ở trên hành lang, trước mặt đặt một bàn gỗ, một mân trái cây và một bình nước trà, ánh đèn của đèn dầu hỏa yếu ớt, lồng thủy tinh bị hơi mờ, Diệp Phù ôm chặt áo khoác trên người.
"Chắc là hai ngày nay họ đã tìm kiếm một lần ở căn cứ và trại tị nạn, không tìm thấy người, qua một thời gian ngắn cũng không giải quyết được gì." Khương Nhũng rót một chén nước trà, đẩy chén đến trước mặt Diệp Phù.
Trên hành lang có rào chắn, giống như phòng nhỏ, trong còn đặt một bộ bàn ghế, đóng cửa lại, bên ngoài không nhìn thấy bên trong, Diệp Phù cầm hai quả quýt đặt trên lò sưởi ấm, đây là kiểu ăn mới, quýt nướng.
"Mây ngày nay đúng lúc có thể nghỉ một chút, có thể trồng lúa nước trong không gian, dược liệu cũng đã cắt xong thu hoạch sạch sẽ, em sẽ nghĩ xem còn chuyện gì cần xử lý." Diệp Phù uống một ngụm nước trà, chống cằm suy tư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT