“Thế nào?” Khúc Thiên Dao ngờ vực nhìn chiếc xe Khúc Thiên Tứ nhắc đến, thân xe màu đỏ đường cong mượt mà, nó là một chiếc xe thể thao mui trần rất tao nhã, “Trông rất đẹp”

Khúc Thiên Tứ nghe vậy nét mặt vui sướng, mò trong túi móc ra một chiếc chìa khóa nói: “Em thích là được, anh tặng em đó.”

Khúc Thiên Dao còn đang thắc mắc tại sao Khúc Thiên Tứ lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng giây tiếp theo lại bị lời nói của hắn làm cho choáng váng: “Cái gì? Anh nói gì cơ?”

Khúc Thiên Tứ đặt chìa khóa xe vào tay Khúc Thiên Dao, cười mím chi: “Anh nói là, chiếc xe này anh tặng em, nó là mẫu xe mới ra mắt gần đây, nên anh đoán là em sẽ thích nó.”

Đúng là cậu rất thích chiếc xe này, nhưng mà hành động này của Khúc Thiên Tứ là sao đây?

“Anh nghe nói rồi” Nhìn dáng vẻ ngơ ngác của Khúc Thiên Dao, Khúc Thiên Tứ giải thích nói: “Nghe nói em bị Hạo Phong mắng?”

Khúc Thiên Dao lập tức hiểu ra, thì ra là muốn dỗ em gái vui vẻ, khó trách nguyên chủ lại có tính nết như vậy! Người trước mặt này đây không phải là đầu sỏ sao?

“Không cần đâu ạ” Khúc Thiên Dao cười nói: “Em cũng không buồn lắm.”

Khúc Thiên Tứ nghe xong liền thở dài: “Vẫn là thích cậy mạnh như vậy, em cứ coi như đây là một món quà nho nhỏ của anh trai tặng cho em đi.”

Món quà này nhỏ quá ha…

Khúc Thiên Dao nhìn thấy Khúc Thiên Tứ trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, nếu có thể, cậu muốn giữ khoảng cách với những người xung quanh nguyên chủ, như vậy sau này sẽ thuận tiện hơn, nhưng hiện tại có vẻ hơi khó khăn?

“Vậy… em trả lại tiền cho anh nha?”

“Giữa anh em với nhau đừng nói chuyện làm tổn thương tình cảm.” Khúc Thiên Tứ cười nói: “Huống chi, tiền của em không phải cũng là anh cho sao? Đừng suy nghĩ nhiều nữa.”

Khúc Thiên Dao: “…?”

Cậu đột nhiên cảm thấy có lẽ mình phải xem xét lại tình hình hiện tại – đặc biệt là về mặt kinh tế, nếu quả thực đúng như những gì Khúc Thiên Tứ nói thì có lẽ cậu phải đau đầu rồi.

Cuối cùng, Khúc Thiên Dao vẫn nhận món quà của Khúc Thiên Tứ, đồng thời cẩn thận ghi nhớ trong lòng, việc đầu tiên cậu làm sau khi về phòng chính là tìm hiểu tình hình của mình, bao gồm cả công việc.

Sau đó cậu liền muốn chết.

Cậu biết nguyên chủ dấn thân vào trong giới giải trí, nhưng lại không ngờ là thành ra thế này. Với diện mạo bất khả chiến bại, có công ty riêng, dựng lên người đại diện kim bài, với điều kiện có thể triệu hồi thần long không ngờ lại làm diễn viên tuyến 18!

Kể ra thì cậu cũng chưa liên lạc với người đại diện, nhìn dòng chữ “Trần Đan Mạn” trên điện thoại, Khúc Thiên Dao rơi vào trầm tư. Cũng không biết mối quan hệ giữa nguyên chủ và người đại diện là như thế nào, nếu quan hệ không tốt thì bỏ đi, nếu rất tốt vậy không phải cậu tiêu đời rồi sao! Phải giải thích thế nào? Bản thân vì muốn có một tương lai tươi đẹp hơn nên đi chuyển giới sao? !

Vậy thì không bị đánh chết mới là lạ.

Không đúng, với cái tính tình này của nguyên chủ cũng chẳng ai dám đánh cô.

Khúc Thiên Dao thật sự cảm thấy mình sắp điên rồi.

Ngay lúc trong lòng cậu còn đang loay hoay, điện thoại trên tay reo lên, dọa cậu suýt chút nữa đã quăng điện thoại đi, rồi khi nhìn thấy chữ “Trần Đan Mạn” trên màn hình hiển thị người gọi thì thẳng thừng ném luôn điện thoại.

Đây thực sự là sợ cái gì là cái đó tới mà.

Khúc Thiên Dao làm đầy đủ công tác chuẩn bị ở trong lòng, điện thoại lần thứ hai đổ chuông, cậu mới nhấc máy: “Alo?”

“Thiên Dao hả?” Đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng nữ dịu dàng, nghe thấy cậu “ừm” một tiếng rồi tiếp tục nói: “Em còn nhớ bộ phim trước đây mình đã nhận không?”

“Hả?” Khúc Thiên Dao hơi sững sờ, theo bản năng hỏi: “Bộ nào cơ?”

Người bên kia nghe vậy có chút xấu hổ, nhắc lại: “Bộ phim Linh Lung Tâm ấy.”

Khúc Thiên Dao lập tức nhớ tới, lúc trước cậu lật đồ ra xem hình như đã nhìn thấy, lúc đó chỉ đại khái liếc nhìn một cái: “Bộ phim đó bị làm sao hả?”

“Thì là… chỉ còn nửa tháng là vào đoàn phim rồi.” Khúc Thiên Dao có thể cảm nhận được hơi thở khó xử phát ra từ màn hình, “Nếu em không có thời gian thì chúng ta phải báo trước cho đoàn làm phim để họ đổi người.”

Khúc Thiên Dao: “…?” Còn có thể như vậy?

Do dự một lát, Khúc Thiên Dao cuối cùng cũng đồng ý: “Cứ quay đi”

“Nếu em không muốn quay cũng được.”

“Không sao đâu, cứ quay đi.”

Người bên kia nghe xong lời này trầm mặc hồi lâu, giọng điệu chậm lại rất nhiều: “Thiên Dao à, thật ra chúng ta không cần thiết phải quay bộ phim này, gần đây công ty mình có hai vai diễn mới cũng rất tốt…”

“Chị nói thẳng đi” Khúc Thiên Dao thở dài, “Vai diễn này rốt cuộc bị làm sao?”

“Vai này tuy là vai phụ nhưng lại rất được yêu thích…”

Cô nói như vậy, Khúc Thiên Dao liền hiểu ý, bất đắc dĩ lắc đầu, nếu là trước đây, người đại diện của cậu nhất định sẽ bắt cậu cố gắng hết sức để giành vai, cái kiểu bảo cậu đừng động vào này thật là mới mẻ, cũng không biết là nguyên chủ đã làm bao nhiêu chuyện ngu ngốc rồi.

“Không sao đâu, em sẽ quay.” Khúc Thiên Dao nói: “Thời gian cụ thể là khi nào?”

“Ngày 6 của tháng… tháng sau.”

Khúc Thiên Dao liếc nhìn thời gian, còn hơn nửa tháng nữa, nói: “Em biết rồi, em sẽ làm quen với kịch bản.” Nói xong, cậu liền cúp điện thoại, chạy đi xem

mấy quyển kịch bản bị vứt vào góc như rác, lại không hề biết rằng người ở đầu bên kia điện thoại sau khi cúp máy thì sắp bị những dấu chấm hỏi lấp đầy bộ não rồi.

Hôm nay Lão phật gia này bị làm sao vậy? Chơi đồ hả?

Khúc Thiên Dao lật tìm một hồi, lấy ra kịch bản “Linh Lung Tâm”, ngồi ở bệ cửa sổ bắt đầu xem.

Tuy rằng có nguy cơ bị bại lộ, nhưng cậu nhất định phải dọn dẹp cục diện rắm rối rắm của nguyên chủ, loại chuyện nhận vai rồi không diễn cậu cũng không làm được, hơn nữa điều quan trọng nhất là – cậu cần tiền!

“Linh Lung Tâm” là một bộ phim truyền hình cổ trang trinh thám suy luận, cậu đóng vai nữ đại phu trong phim và cũng là bạn chí cốt của nam chính, khi nam chính xử án, cậu cũng giúp khám nghiệm tử thi. Nhân vật này tuy chết tương đối sớm, đất diễn không nhiều nhưng cũng khá quan trọng, điều khiến Khúc Thiên Dao khá yên tâm chính là nhân vật này không thể nói được bởi vì trước đây nàng đã bị tổn thương tâm lý, lời thoại duy nhất của nàng là trăng trối lúc lâm chung, điều này làm giảm đáng kể khả năng bị bại lộ của cậu.

Dù vai diễn như vậy sẽ khó đóng hơn một chút.

“Thật đúng là chọn được một kịch bản hay.” Khúc Thiên Dao thở dài, cậu xem qua một chút rồi đi tắm, cậu còn có rất nhiều việc phải làm, việc khẩn cấp trước mắt là dọn ra ngoài.

Tốc độ của Khúc Thiên Tứ cũng rất nhanh, ngày hôm sau hắn đã tìm được một căn nhà thích hợp và đưa Khúc Thiên Dao đến đó, căn nhà trang hoàng đẹp đẽ, vị trí đắc địa, ở đây có rất nhiều người nổi tiếng sinh sống, an ninh đương nhiên là hạng nhất.

Vừa nghĩ đến vấn đề giá cả, trái tim Khúc Thiên Dao như đang rỉ máu, nhưng xét đến tình hình tài chính của mình và mức độ cuồng em gái của Khúc Thiên Tứ đối với em gái mình, cậu thầm niệm “mượn rồi trả sau” vài lần trong đầu mới đáp lại: “Rất tốt, chọn căn này đi.”

Khúc Thiên Tứ nghe vậy cũng rất vui vẻ, đưa chìa khóa cho Khúc Thiên Dao, “Căn đối diện anh cũng mua rồi, đồ của em cất không hết có thể chuyển qua đó.”

Khúc Thiên Dao: “…?” Mua?

Căn nhà này không phải thuê sao? !

Với địa vị hiện tại của cậu trong giới giải trí, thì đến khi nào cậu mới có thể trả nổi đây!!

Ngày thứ ba xuyên qua, Khúc Thiên Dao vốn tưởng rằng mình có thể chấp nhận bất cứ điều gì, cuối cùng… cậu nảy ra ý định muốn quay về.

Cậu thật sự nhớ tiền của mình muốn chết rồi!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play