NPC Thì Có Thể Có Ý Gì Xấu Đâu

Chương 2: Niệm sinh (2)


2 tuần

trướctiếp

"Cô ấy không còn ở đó nữa sao?" Nhân viên thu ngân ngạc nhiên liếc mắt một cái, rồi ngay lập tức nở nụ cười chuyên nghiệp với Ninh Cáp, "Cảm ơn quý khách đã đến, xin quý khách đi thong thả!"

Ninh Cáp: "…"

Chỉ trong nháy mắt mà người đã biến mất rồi, chẳng lẽ khi Ninh Cáp quay lưng lại để thanh toán, cô ấy đã tự mình bò dậy và đi ra ngoài sao? Nhưng cái vòng tay của cô ấy vẫn còn trong tay Ninh Cáp.

Ninh Cáp nhanh chóng cầm lấy tô oden, nắm chặt cái vòng tay rồi chạy ra ngoài.

Tiếng nói của nhân viên thu ngân vang lên từ phía sau vô cùng nhiệt tình, nhưng lại có cảm giác kỳ lạ như máy móc, "Hoan nghênh quý khách lần sau ghé lại!"

Bên ngoài cửa hàng tiện lợi là một con đường nhỏ có vẻ đã cũ, mặt đường bị ánh nắng chiếu vào trở nên trắng xóa, yên tĩnh không một bóng người.

Dù cô gái có ra ngoài thật thì cũng không thể nào chạy nhanh như vậy, biến mất không một dấu vết.

Ninh Cáp đang ngó quanh, đột nhiên cảm thấy cái vòng tay trong tay mình rung lên.

Một cảm giác kỳ lạ giống như dòng điện truyền từ vòng tay, một cảm giác tê nhẹ lan tỏa từ lòng bàn tay Ninh Cáp, như một dòng kim nhỏ xíu chảy qua, chạy thẳng lên não cô.

Trong đầu như có thứ gì đó, giống như một tấm kính mỏng hay một lớp màng mỏng, bị dòng điện từ vòng tay làm vỡ tan một tiếng "bụp"—

Vỡ rồi.

Như thể màn sương mờ ảo của giấc mơ đã tan biến, một cảm giác tồn tại rõ ràng từ đầu đến chân xuyên qua cô.

Trên vòng tay hiển thị một dòng chữ: Đã thành công tiến vào thế giới nhiệm vụ, dữ liệu phó bản đang được tải

Ninh Cáp ngẩng đầu lên.

Những chi tiết mà cô chưa từng chú ý trước đây đột nhiên hiện rõ trước mắt.

Đây là một cửa hàng tiện lợi nhỏ, trước cửa hàng tiện lợi là một con đường cũ không rộng, phía đối diện là một dãy nhà thấp lè tè.

Ngay sau dãy nhà đó, màu xanh của bầu trời và màu xám của những tòa nhà xa xa hòa lẫn thành một khối mờ ảo.

Giống như có một tấm kính mờ, không nhìn rõ.

Không chỉ đối diện, mà cả hai đầu đường và phía sau lưng cũng đều như vậy, chỉ còn lại khu vực quanh cửa hàng tiện lợi là rõ ràng, được tắm trong ánh sáng buổi sáng trắng lóa, trắng đến mức gần như giả tạo.

Cảnh tượng này thật kỳ lạ, Ninh Cáp nghĩ, hôm nay rốt cuộc cô đã gặp phải chuyện gì vậy chứ?

Vòng tay lại rung lên một cái.

Dữ liệu hướng dẫn người chơi đã được tải xong. Đọc ngay bây giờ?

Ninh Cáp liếc nhìn màn hình của vòng tay, di chuyển ngón tay đến nút Xác nhận, do dự một lát, rồi bấm xuống.

Màn hình hẹp, chữ trên đó rất nhỏ, nhưng lại rất rõ ràng.

Ninh Cáp đọc từ đầu đến cuối, đứng bên lề đường, hơi khó thở.

Theo như thông tin trong đó, đây là một thế giới phó bản vô hạn, người chơi phải tìm cách sống sót và vượt qua.

Nói cách khác, nó đang nói rằng thế giới này là giả.

Thế giới này làm sao có thể là giả?

Đầu óc của Ninh Cáp hơi rối loạn.

Đây là nơi cô đã lớn lên từ nhỏ, những năm tháng qua đều theo đúng lộ trình học hành, tốt nghiệp, sao bỗng nhiên lại biến thành giả rồi?

Ninh Cáp ngẩng đầu lên nhìn về phía tấm kính mờ ở đằng xa, thì vòng tay lại rung lên.

Dữ liệu thử nghiệm đặc biệt dành riêng cho Lambda đã được tải xong. Đọc ngay bây giờ?

Lambda là cái gì vậy?

Lần này Ninh Cáp không chút do dự nhấn vào xác nhận.

Bên trong nói rằng thế giới phó bản này có chút đặc biệt, vì tỷ lệ sống sót của người chơi luôn quá thấp nên nó đang tiến hành một cuộc thử nghiệm.

Cuộc thử nghiệm này đã chọn ngẫu nhiên một số người chơi tham gia, thời gian tổng cộng là tám giờ, nếu trong thử nghiệm tỷ lệ sống sót của người chơi vẫn thấp hơn năm mươi phần trăm, thì phó bản này sẽ bị thu hồi và xóa sạch ngay lập tức.

Nói cách khác, nếu "thử nghiệm" này không đạt yêu cầu, thì sau tám giờ nữa, nơi này sẽ biến mất.

Ninh Cáp nhìn vòng tay mà ngẩn ngơ. Theo như những gì nó nói, nếu đây là một thế giới nhiệm vụ của phó bản, thì cô chẳng phải là một NPC trong đó sao?

Nếu thế giới biến mất, cô cũng sẽ biến mất theo?

Tất cả những điều này đều là tầm bậy tầm bạ.

Ninh Cáp đứng yên, vòng tay sau một lúc thì trở về giao diện mặc định, trên đó đếm ngược vẫn tiếp tục chạy—

07:45:19

07:45:18

……

Ninh Cáp ngẩng đầu lên, nhìn lần nữa về phía đằng xa, định thần lại rồi nhanh chóng quay trở lại con đường nhỏ.

Nhà Ninh Cáp có một nhà trọ nhỏ, bình thường do anh trai cô quản lý, sáng nay anh có việc nên nhờ Ninh Cáp đến trông giúp, bây giờ lại gặp chuyện kỳ lạ như vậy, Ninh Cáp chỉ muốn về nhà ngay lập tức.

Nhà cách đây chỉ một hai trạm, đi bộ là đến.

Tuy nhiên chỉ đi được vài chục mét, cô không thể đi tiếp được nữa, tấm kính mờ quả thực tồn tại, chắn ngay trước mặt.

Ninh Cáp đưa tay ra chạm vào, nó lại mềm mại.

Bàn tay của Ninh Cáp xuyên qua lớp mờ ảo đó, như đang khuấy động một hồ nước ảo ảnh, gợn sóng lăn tăn, một lúc sau lại trở về trạng thái bình thường.

Phía bên kia dường như trống rỗng.

Ninh Cáp rút tay lại, lòng bàn tay vẫn lành lặn.

Ninh Cáp quyết tâm, dứt khoát chui cả người vào trong lớp mờ ảo đó.

Kết quả là cô dễ dàng xuyên qua phía bên kia.

Trước mắt vẫn là con đường nhỏ này, trên đường nhỏ vẫn là cửa hàng tiện lợi đó.

Chỉ có điều, vừa rồi cô đang đi về một đầu của con đường, giờ lại trở về đầu kia.

Nhân viên cửa hàng tiện lợi vẫn đứng đó, đang ngáp dài trước cửa sổ kính lớn. Cái vòng tay màu đen vẫn nằm yên trên mặt đất, bên cạnh có một viên đá nhỏ. Trên mặt đường cứng rắn có một dấu X lớn màu trắng.

Đây là một nơi không thể thoát ra.

Đi từ một hướng ra, thì sẽ quay lại từ hướng khác, lặp đi lặp lại.

Ninh Cáp nhặt lại vòng tay, nghĩ thầm, kỳ lạ thật, sáng nay lúc đến đây không phải vẫn bình thường sao?

Nhưng khi nghĩ kỹ lại thì dường như không phải vậy.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp