TRÙNG SINH KIẾP NÀY, TA ĐƯỢC HOÀNG THƯỢNG SỦNG ÁI!!

Chương 3:


3 tuần


16

Ta nói: “Không được, cô lên đây với ta.”

Nàng ta nũng nịu nói: “Tỷ tỷ tốt, lực khí ta nhỏ, cô kéo ta lên, có được không?”

Ta nói: “Cô giơ tay lên, ta ở trên này đợi.”

Mỹ nữ giơ tay về phía ta, tay nàng ta vừa lạnh vừa thô ráp, chắc hẳn là phải làm rất nhiều việc ở chốn hậu cung.

Nghĩ đến đây, ta mềm lòng:

Trông xinh đẹp như thế này, lại làm việc trong hậu cung, mà trong cung có bao nhiêu cao thủ ghen ghét, cuộc sống của đứa trẻ này thật khổ biết bao!

Vừa thất thần một cái, ta liền bị mỹ nữ đang leo được nửa đường kéo xuống, cả hai ngã ngửa ra, ta vừa hay ngồi trên người mỹ nữ, hai tay đặt trên bộ ngực phẳng lì của nàng ta.

Ta nhíu mày, trong lòng có một cảm giác không sao giải thích được, nghi ngờ hỏi: “Sao cô…”

Mỹ nữ có vẻ rất căng thẳng, ôm ngực lùi về sau nói: “Không phải, cô nghe ta giải thích…”

Vẻ mặt ta nghiêm trọng nhìn nàng ta chằm chằm, nàng ta muốn nói gì đó rồi lại thôi, nhìn chằm chằm ta, ta chậm rãi nói: “Sao cô lép dữ vậy!”

Mỹ nữ: “...”

17

Ta và mỹ nữ ngồi kề vai trên cây.

Hay tay mỹ nữ ôm chặt lấy cánh tay ta, ta cảm thấy tuần hoàn máu có chút không thông.

Ta nói: “Cô nhích qua bên kia chút.”

Nàng ta nói: “Tỷ tỷ, ta sợ độ cao…”

Cô ngồi xuống vẫn cao hơn ta cái đầu, tuỳ ý kéo một cái cũng khiến ta té từ trên cây xuống, dùng hai tay không đỡ lấy khi ta rơi xuống, một nữ nhân cơ thể cao lớn, lực cánh tay phi phàm như thế này, cô còn nói với ta cô sợ độ cao?

Ta muốn nói lại thôi, ngượng ngùng nói: “Vậy cô có thể nào, đừng cọ ngực vào cánh tay ta được không?”

Nàng ta nghe vậy còn kề sát ta hơn, nói như thổi hơi vào tai ta: “Sao thế, xấu hổ à?”

Ta dường như có thể ngửi thấy hương thơm nhàn nhạt trên người nàng ta.

Ta nói: “Chỗ này của cô… khiến ta đau xương.”

Nàng ta trầm mặc rồi.

18

Trời vừa lạnh, ta liền không muốn ra ngoài.

Hơn nữa cuối năm sắp đến, ăn uống trong cung cũng rất sướng.

Thịt thăn chua ngọt, cá sóc chua ngọt, hoành thánh sốt dầu ớt…

Ta ăn cơm xong, vô tình nhìn thấy dải lụa trắng quấn ở đầu giường.

Chà, mỹ nữ vẫn đang đợi ta trèo cây;

Tiểu Xuân vẫn đang đợi ta tranh sủng;

Phi tần hậu cung vẫn đang đợi ta chia sẻ kinh nghiệm;



Thế thì, để sau vậy!

19

Khi ta đến gốc cây đó một lần nữa, ta không mang theo dải lụa trắng dài ba thước mà là một cuộn len.

Mỹ nữ áo trắng rất phiền phức, vây quanh ta hỏi đông hỏi tây: “Tỷ tỷ tốt, tỷ đan khăn cho ai thế?”

Ta bị hỏi rất phiền, tuỳ ý đáp lấy lệ: “Đan cho chó.”

Mắt nàng ta sáng lên: “Ta tuổi chó nè!”

Ta nói: “Đứng lên.”

Nàng ta đứng lên.

Ta nói: “Ngồi xuống.”

Nàng ta ngồi xuống.

Ta nói: “Cho ta một vạn lượng.”

Nàng ta lùi sau ba bước: “Làm gì có như vậy chứ!”

20

Kỹ năng trèo cây của ta ngày càng điêu luyện, có câu nói cao thủ ắt liều lĩnh, bây giờ ta chẳng buồn trượt từ thân cây xuống, mà dứt khoát nhảy thẳng từ trên cây xuống, ngã vào vòng tay của mỹ nữ.

Tim ta đập cực nhanh.

Ta nói: “Thả ta xuống.”

Nàng ta nói: “Vậy cô buông tay.”

Ta nói: “Không đó!”

Người ta thích vừa hay là nữ nhân, vậy thì nữ nhân thôi!

Ta trước giờ luôn là người chủ động, lập tức choàng tay qua cổ nàng ấy, hôn lên mặt nàng ấy một cái thật to.

Nàng ấy kinh hồn bạt vía nói: “Cô thẳng mà!”

Ta nói như đinh đóng cột: “Bây giờ cong rồi!”

Nàng ấy đấu tranh nói: “Nhưng ta thẳng!”

Ta thừa thắng xông lên: “Ta không để ý!”

Sắc mặt nàng ấy tái mét: “Cô có biết, cô là nữ nhân của Hoàng thượng?”

Ta nói: “Bản cung là đồng thê(*).”

(*)Đồng thê: là một thuyết thần học trong tiếng Trung dành cho những phụ nữ đã kết hôn với những người đồng tính nam.

Nàng ấy nghiến răng nghiến lợi nói: “Sao cô lại biến thành đồng thê rồi?”

Ta nói: “Hậu cung nhiều nữ nhân như vậy mà chàng ta chưa động vào ai cả.”

Hai tay nàng ta nắm chặt nói: “Nói không chừng là bởi vì hắn không vừa mắt ai thì sao?”

Ta nói: “Cô có biết hậu cung bọn ta lưu truyền một câu khẩu hiệu.”

Nàng ấy nói: “Là gì?”

Ta nói: “Đồng thê đồng thê đồng thê, ta thay Hoàng thượng tìm người!”

Ta lại nói: “Bản cung cắm sừng Hoàng thượng, cũng chẳng phải cô, cô tức giận gì chứ?”

Nàng ấy nghẹn ngào nói: “Không phải, cô không hiểu…”

Hôm nay thời tiết đẹp, ta bày chiếc ghế đẩu nhỏ ngồi trong sân, lặng lẽ đan khăn quàng cổ.

Tẩm cung của ta lần nữa tràn ngập các phi tần đến thăm, nói muốn được giảng về nghệ thuật đan len.

Nghe nói Hoàng thượng gần đây khi phê duyệt tấu chương, sẽ lấy cuộn len ra hí hoáy vài cái.

Sở thích của Hoàng thượng cũng là sở thích của hậu cung. Hoàng thượng đan len, hậu cung ắt đan len.

Lệ phi nói: “Cả hậu cung chỉ có mình ngươi biết cái này, ngươi mau chỉ đi.”

Ta nói: “Đây chính là thái độ xin xỏ người khác của ngươi?”

Lệ phi kích động bẻ gãy cây kim đan len: “Ta chính là đang cầu xin cô đó!”

Ta: Đừng hung dữ như vậy chứ, coi như ta xin cô đó.

21

Những mỹ nhân thướt tha này cuối cùng cũng chịu rời đi, Tiểu Xuân tức giận bất bình thì thầm vào tai ta: “Chủ tử, nô tỳ biết bọn họ có chủ ý gì rồi!”

Ta nói: “Chủ ý gì thế?”

Muội ấy nói: “Sinh thần của Hoàng thượng sắp đến rồi, muốn tặng quà đó!”

Ta nói: “Tặng khăn quàng cổ à?”

Hậu cung có biết bao nhiêu mỹ nữ do các gia tộc đưa đến, khăn quàng đan ra có thể vòng quanh thành Trường An, Hoàng thượng chắc phải có trăm cái cổ mới có thể đeo hết.

Aizz, làm Hoàng thượng cũng chẳng dễ dàng gì.

Tiểu Xuân nói: “Nương nương, tặng khăn quàng cổ tốt mà, bày tỏ sự tao nhã tinh tế không giả tạo, mà còn thực tế nữa! Đến lúc đó tặng một chiếc khăn quàng cổ đẹp, nhất định nổi bần bật!”

Ừm, làm tốt thì thực tế, mà không tốt thì xuống địa phủ luôn.

Ta nói: “Tặng của hồi môn mũ đội đầu vàng đính ngọc bích đi.”

Tiểu Xuân nói: “Nương nương, nô tỳ hiểu rồi!”

Em hiểu cái gì chứ!

Muội ấy nói: “Nương nương cố ý tặng thứ khác biệt, đây là một cách tiếp cận khác biệt, không giống với mọi người, quả thực rất tuyệt ạ!”

Ta: …

22

Sinh thần của Hoàng thượng trước tết, nên trực tiếp tổ chức chung với yến tiệc giao thừa luôn.

Quà mừng sinh thần sẽ được tặng trước đó, vào ngày cung yến, các phi tần đều mong chờ, nếu Hoàng thượng quàng khăn của ai, thì chính là yêu người đó!

Dưới cái nhìn chăm chú của muôn người, Hoàng thượng đi tới.

Ta và một đám mỹ nhân đang quỳ rạp trong sảnh, đang cúi đầu đếm hoa văn trên gạch lát nền.

Thì nghe thấy có người khẽ thì thầm bên tai ta: “Sao hoàng thượng lại đội mũ xanh lá(*) vậy?”

(*)Trong tiếng Trung Quốc, cụm từ đội mũ xanh lá tức là người đó bị cắm sừng.

“Hỗn xược! Thứ Hoàng thượng đang đội mà gọi là mũ xanh lá sao! Đó là mũ đội đầu vàng đính ngọc bích!”

Ta: ?

23

Ta vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy mỹ nữ chiều tối thường cùng ta trèo cây đan khăn ngắm phong cảnh, đang đội mũ đội đầu vàng đính ngọc bích ngồi trên ghế, cười mỉm nhìn ta.

Ta dùng khẩu hình miệng hét nàng ấy: “Nương tử, chuyện gì đang xảy ra thế?”

Nàng ấy cũng dùng khẩu hình miệng trả lời ta: “Nương tử, đừng ồn ào nữa.”

Ta không ngừng chảy mồ hôi, nước mắt lưng tròng.

Hoàng thượng vòng tay ôm lấy ta, bắt ta ngồi trên chân chàng rót rượu.

Tim ta đập rất nhanh, Lệ phi đang nhìn ta, ta sợ bản thân bị nàng ta xé làm đôi quá.

Ta nói: “Bản cung muốn đi vệ sinh.”

Chàng nói: “Tỷ tỷ tốt, nàng đi rồi sẽ chạy mất.”

Mặt ta như đưa đám nói: “Sẽ không đâu, ta uống nhiều nước quá.”

Chàng nói: “Nhiều nước, trẫm kiểm tra một chút?”

Ta tức giận nói: “Mấy chiêu cũ rích thế này mà chàng cũng nhiệt tình ghê!”

Ta nói: “Chàng có thói quen mặc đồ nữ nhân?”

Chàng nói: “Trẫm mặc đồ nữ nhân khi nào, đó chính là thường phục của trẫm!”

Ta nói: “Chàng thích cắm sừng?”

Chàng nói: “Trẫm tự cắm sừng mình là chuyện bất đắc dĩ.”

Ta nói: “Vậy ta còn là đồng thê không?”

Hoàng thượng tức tối cười, nói: “Nàng có thể nghĩ tốt cho trẫm hơn không?”

24

Yến tiệc cuối cùng cũng kết thúc.

Tiểu Xuân ở bên cạnh giơ ngón tay cái với ta, ta biết, muội ấy lại cho rằng mình hiểu rồi.

Dù nói thế nào, ta vẫn cảm thấy bản thân bị Hoàng thượng “chơi” rồi.

Mặc dù ta cũng nghi ngờ rằng chàng ấy là nam cải trang thành nữ, nhưng ta luôn cảm thấy không có nam nhân nào lại trông đáng yêu như vậy, vì vậy ta đã loại trừ khả năng này.

Nghĩ đến đây, ta liền cảm thấy rầu rĩ.

Hoàng thượng nói: “Khăn choàng của nàng đâu, không tặng trẫm?”

Ta nói: “Cái đó là ta đan cho thê tử ta.”

Hoàng thượng nói: “Trẫm chính là thê tử của nàng.”

Ta nói: “Hình như không giống lắm so với tưởng tượng của ta.”

Hoàng thượng nói: “Thật bất ngờ, đúng không?”

Đúng cái đầu chàng á!

Hoàng thượng nói: “Trẫm còn có điều bất ngờ lớn hơn cho nàng.”

Ta nói: “Xem xem.”

Hoàng thượng móc tới móc lui trước ngực, nhét vào tay ta đồ vật bằng len.

Ta mở ra xem, ồ! Chiếc tất thật dài.

Ta nói: “Sao chỉ có một chiếc tất vậy?”

Hoàng thượng ngượng ngùng nói: “Đây là khăn choàng cổ trẫm đan.”

Ta áng chừng một chút, chiều dài này mà làm khăn choàng là đang muốn thắt cổ ai đó?

Ta nói: “Bỏ đi bỏ đi, để ta tặng thì hơn!”

Hoàng thượng đến tẩm cung của ta lấy khăn choàng, ta nói: “Mang thử đi.”

Hoàng thượng nói: “Đây là hoạ tiết của nữ nhân, không hợp với y phục của trẫm.”

Ta nhìn chàng, chàng nhìn ta.

Ta bắt đầu mở tủ y phục.

Hoàng thượng nói: “Ái phi?”

Ta nói: “Bộ này hợp không?”

Hoàng thượng nói: “Ta mặc không được.”

Ta nói: “Bộ này to, mặc vừa.”

Hoàng thượng nói: “Không hợp không hợp.”

Ta nước mắt lã chã nói: “Vậy sao…là thần thiếp đi quá giới hạn rồi…”

Hoàng thượng: …

Hoàng thượng bắt đầu mặc bộ y phục nữ nhân.

Hoàng thượng dễ thương gấp 10 lần.

25

Ta nói: “Rất hợp.”

Hoàng thượng lại biến thành mỹ nhân biết đỏ mặt dưới gốc cây đó, đứng trước mặt ta cự nự nắm chặt vạt áo, cũng khá dễ thương.

Ta bật cười nham hiểm.

Chàng nói: “Thứ quấn quanh đầu giường là gì vậy?”

Ô, thì ra là dải lụa trắng dài 3 thước khá lâu rồi ta không dùng.

Ta nói: “Là đồ dùng trên giường của ta.”

Hoàng thượng nói: “Dùng như thế nào?”

Ta tháo dải lụa trắng ra, quấn từng vòng từng vòng lên cổ tay chàng:

“Muốn học? Ta dạy chàng nhé.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play