Nghe được Giang Cảnh Xuyên nói như vậy, Tô Yên vốn chuẩn bị rất nhiều lời giải thích cũng không cần dùng tới, cô chỉ có thể ngơ ngác mà nhìn anh.
Giang Cảnh Xuyên liếc cô một cái, đặt chân ở trên bàn trà, anh thoải mái dựa vào ghế sô pha, hơi lim dim mắt thấp giọng nói: "Trung thực khai ra đi, thẳng thắn sẽ khoan hồng ngồi tù mục xương."
Tô Yên đẩy đẩy anh, thầm nghĩ nếu anh cũng đã thấy Sở Hạ rồi thì cô cũng vò đã mẻ lại sứt, cố ý ác thanh ác khí* nói: "Ai mà không có người yêu cũ chứ? Chuyện là như vậy đấy."
*破罐破摔: Vò đã mẻ lại sứt là từ câu ngạn ngữ 破罐子破摔 [子 thường đọc nhẹ giọng]: vò đã mẻ rồi thì chính là cái vò mẻ, không cần phải giữ cẩn thận nữa. Nghĩa bóng là vô trách nhiệm, không cầu tiến.
*Ác thanh ác khí (恶声恶气): Giọng nói tức giận và lời lẽ nặng nề.
Trong chuyện của Sở Hạ này, Tô Yên cảm thấy nguyên thân thật sự không có lỗi với Giang Cảnh Xuyên, đó đều là chuyện trước khi kết hôn với Giang Cảnh Xuyên.
Giang Cảnh Xuyên nặng nề thở dài một hơi, "Anh đang làm khó em, còn nữa chuyện như này thì không có biện pháp nào."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT