Mấy tháng sau, mẹ Giang và mẹ Tô cũng đề cập tới lúc dứt sữa.
Điều này đối với Đại Bảo Nhị Bảo mà nói không thể nghi ngờ là sấm sét giữa trời quang, may mắn lúc này hai đứa còn chưa nghe hiểu nhiều từ, nếu như biết mỹ vị mỗi ngày của mình sắp phải ngừng cung ứng, hai đứa bé chắc chắn sẽ ầm ĩ lật trời.
Bây giờ Đại Bảo Nhị Bảo đã biết gọi mẹ, từ lần gọi này cũng có thể thấy được tính tình của hai bảo bối, Đại Bảo ngoài lúc gọi mẹ ra thì tất cả những lúc khác đều không lên tiếng, cho dù là đối mặt với đủ kiểu uy hiếp của Giang Cảnh Xuyên, cậu cũng uy vũ bất khuất, Nhị Bảo thì lại không giống vậy, gọi ba rất lưu loát, phát âm của ba mẹ cũng rất đơn giản, ông nội bà nội thì có chút khó khăn.
Dứt sữa là chuyện không dễ dàng, mặc dù Tô Yên cũng rất đau lòng cho con trai nhưng cô cũng biết lúc này thật sự nên dứt sữa rồi.
Mỗi ngày Tô Yên tẩm bổ không ngừng, trong sữa có đầy đủ dinh dưỡng, Đại Bảo và Nhị Bảo rất giảo hoạt, chỉ vài phút đã có thể phân biệt được sự khác nhau giữa sữa mẹ và sữa bò, chỉ khi không nhìn thấy Tô Yên, hai cậu mới có thể miễn cưỡng há miệng uống sữa bò, cũng bởi vì các mặt khác đều được chăm sóc rất tốt, Đại Bảo và Nhị Bảo trông thông minh trắng trẻo hơn nhiều đứa trẻ cùng lứa khác.
Trong lúc dứt sữa, Đại Bảo Nhị Bảo cũng thay nhau tìm ra được thú vui mới, không còn đợi mẹ tới cho ăn nữa.
Đại Bảo rất thích chơi xếp gỗ, hiện tại cậu đã biết ghép đôi lại những vật thể có hình dạng giống nhau, hơn nữa càng ngày càng chơi tốt hơn, bình thường cậu tỏ vẻ rất an tĩnh nhưng khi chơi xếp gỗ thì vẻ mặt cậu vô cùng nghiêm túc, nếu có ai muốn quấy rầy cậu, cậu sẽ tức giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play