Khi Tô Yên còn chưa tỉnh lại, Giang Cảnh Xuyên và mẹ Tô ba Tô vẫn luôn ở bên cạnh cô.
Mẹ Tô và ba Tô tuy rất vui khi có hai cháu ngoại nhưng trong lòng vẫn lo lắng cho con gái hơn, họ thấy Giang Cảnh Xuyên một bước cũng không rời, hai vợ chồng đều cảm thấy vô cùng vui mừng, nếu như Giang Cảnh Xuyên chỉ lo ngắm đứa bé thì trong lòng bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ có chút không thoải mái.
Ông Giang và bà Giang cũng muốn tới trông đến khi Tô Yên tỉnh lại nhưng vì tuổi tác đã cao, cũng đã khẩn trương chờ đợi hồi lâu, lúc này cũng không thể chịu đựng được nữa, hai ông bà sau khi nhìn thấy Tô Yên và đứa bé thì bị ba Giang đưa về.
Tô Yên ngủ liên tiếp mấy giờ, giữa buổi ba Tô và mẹ Tô ra ngoài ăn cơm, thuận tiện đi xem cháu ngoại mập mạp, khi trở về bọn họ vô cùng vui vẻ, họ nói với Giang Cảnh Xuyên: "Tiểu Giang, con thấy đứa bé chưa? Bộ dạng thật đẹp."
Hiện tại tâm trạng Giang Cảnh Xuyên đã bình tĩnh hơn nhiều, mặc dù đối mặt với sự thật đứa bé không phải con gái thì anh cảm thấy rất thất vọng thế nhưng tựa như anh đã nói với Tô Yên vậy, con trai thì anh cũng yêu, làm ba mà còn chưa rời khỏi phòng bệnh một bước, nghe như thế cũng không khỏi tò mò: "Thật ạ? Không phải ai cũng đều nói bảo bảo vừa ra đời đều nhăn nhúm sao?"
"Hai tên tiểu tử này đều không nhăn nhúm đâu, có lẽ mấy ngày nữa sẽ nảy nở, e rằng đến lúc đó sẽ trắng trẻo mềm mại." Ba Tô rất hưng phấn, ông chỉ có một đứa con gái là Tô Yên, bây giờ con gái một lần sinh được hai cháu ngoại, nói ra cũng vô cùng có thể diện chứ nói gì hai cháu ngoại còn đáng yêu như thế.
Vừa nghe là hai tên tiểu tử xong, tâm tình Giang Cảnh Xuyên hiển nhiên không cũng không quá cao hứng, "... Chờ tiểu Yên tỉnh lại thì con và cô ấy sẽ cùng đi xem."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play