Giang Cảnh Xuyên ôm lại cô, anh thấp giọng nói bên tai cô: "Em mới vất vả, chẳng qua buổi tối anh ra ngoài mua đồ ăn cho em, em còn phải vì bảo bảo của chúng ta mà vất vả rất lâu rất lâu."
Sau khi Tô Yên mang thai, Giang Cảnh Xuyên cố tình tìm hiểu những kiến thức mà trước đó chưa biết, anh biết phụ nữ lúc mang thai thì dáng người sẽ thay đổi, cũng sẽ có vết rạn, chân sẽ sưng, sẽ chuột rút, sẽ nôn nghén, cũng biết khi phụ nữ sinh con rất đau đớn, rõ ràng người cực khổ nhất là cô, bây giờ cô lại xin lỗi anh, trong lòng Giang Cảnh Xuyên vô cùng khó chịu, cũng càng muốn tốt với cô thêm gấp bội.
Tối hôm đó trong giấc mộng của Giang Cảnh Xuyên, một giấc mộng cũng không quá đẹp.
Trong mơ có hai bé trai nắm tay đi đến anh, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc đứng đắn, giọng cố ép thật trầm, lạnh lùng gọi: "Ba."
Một đứa khác thì đang nắm cánh gà trong tay, ăn đến cả mép miệng đều là dầu, chân ngắn đạp đạp rồi chạy tới anh, cái mông còn lắc qua lắc lại, "Ba ~"
Ở trong mơ Giang Cảnh Xuyên ngơ ngác, trong lòng chỉ có một suy nghĩ, mẹ nó con gái của tôi đâu? Con gái của tôi đâu?
Sau khi tỉnh lại một hồi lâu Giang Cảnh Xuyên vẫn chưa tỉnh hồn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT