Nửa đêm Tô Yên ngã bệnh, Giang Cảnh Xuyên vội vàng gọi điện thoại gọi bác sĩ gia đình.
Thật ra cũng không có gì, bản thân Tô Yên không quen ở trên đảo, hơn nữa thời tiết quá nóng nên bị cảm sốt, bác sĩ nói uống chút thuốc nghỉ ngơi vài ngày là được rồi.
Sau khi tiễn bác sĩ gia đình đi, Giang Cảnh Xuyên ngồi ở mép giường, trên mặt còn có vẻ xấu hổ. Anh cảm thấy mình thật sự là quá thất trách, hồi tối cảm xúc Tô Yên có hơi suy sụp, anh còn cho rằng cô lo lắng chuyện Tô Vân, thậm chí lúc đi ngủ còn lôi kéo cô làm bậy một lần. Giang Cảnh Xuyên càng nghĩ càng thấy mình đúng thật là không phải người.
Lúc này Tô Yên cảm thấy cơ thể mình cực kỳ không thoải mái, cô làm cái gì cũng không có tinh thần. Nếu bình thường thấy Giang Cảnh Xuyên bày ra vẻ mặt như thế, cô nhất định sẽ an ủi anh, nói một chút lời dễ nghe nhưng lúc này cô thật sự quá khó chịu, hoàn toàn không có tâm trạng nói chuyện với Giang Cảnh Xuyên, cô chỉ có thể nhắm mắt lại, hy vọng có thể nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, như vậy sẽ không khó chịu nữa.
Giang Cảnh Xuyên rất muốn ở bên Tô Yên nhưng bất đắc dĩ anh vừa xuống máy bay trợ lý đã biết anh đã trở về, gọi mấy cuộc điện thoại hỏi anh có đến công ty không. Tuy rằng Giang Cảnh Xuyên đã hoàn thành công việc nhưng trong công ty cũng có nhiều hạng mục lớn bé cần anh phê duyệt, ra ngoài chơi mấy ngày làm tích tụ rất nhiều việc.
Mặc kệ thế nào, hôm nay anh cũng phải đến công ty xem xét một chút.
Bị Giang Cảnh Xuyên nhìn chằm chằm lâu như vậy, trong lòng Tô Yên có chút không kiên nhẫn nhưng cô vẫn kiềm chế biểu cảm trên mặt, cô mở to mắt miễn cưỡng cười với Giang Cảnh Xuyên: “Chắc là công ty anh có việc, anh đi giải quyết đi, em không có vấn đề gì, anh cứ ở đây em còn ngủ không được đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play