Cuối cùng Tô Yên vẫn không thể học bơi, bởi vì ở dưới nước cô không cho Giang Cảnh Xuyên lại gần một chút nào.
Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng Tô Yên đã bị Giang Cảnh Xuyên đánh thức, nói là cùng đi ngắm bình minh. Nếu nói Giang Cảnh Xuyên rất có hứng thú với chuyện đó thì quá là vớ vẩn, ngoại trừ mấy thanh niên văn nghệ thì không nhiều anh em đàn ông thích sáng sớm tinh mơ bò dậy đi ngắm mặt trời mọc, bọn họ càng thích làm tổ trong chăn ngủ đến tự nhiên tỉnh hơn. Giang Cảnh Xuyên cảm thấy Tô Yên hẳn là sẽ thích, hơn nữa lần này tới đây dù sao cũng phải cùng cô đi làm một vài chuyện có nghĩa. Ngắm bình minh, ngắm hoàng hôn, ngắm ánh nắng chiều đầy trời chắc chắn là không thể thiếu được.
Tô Yên một bụng căm giận, cô hoàn toàn không có hứng thú với ngắm mặt trời mọc. Chẳng qua thấy Giang Cảnh Xuyên hứng thú bừng bừng, cô chỉ có thể nuốt cục tức phải rời giường, không tình nguyện xuống giường rửa mặt chải đầu.
Khi hai người rời khỏi biệt thự đi ra bãi biển, một chút bực bội kia cũng bị gió biển thổi bay.
Đây là ở trên đảo, một năm bốn mùa gần như đều là mùa hè, cho dù mấy ngày nay nhiệt độ không khí có thấp hơn một chút nhưng đến giữa trưa, đi trên bờ cát giống hệt như đi trên ván sắt nung vậy, chỉ cần thêm chút hạt thì là lên là ok rồi.
Giang Cảnh Xuyên thật vất vả mới rút ra một chút thời gian nghỉ ngơi từ trong đống công việc của mình, tất nhiên là ngủ đến tự nhiên tỉnh. Còn Tô Yên, trải qua một buổi tối lăn lộn, cho dù làm việc và nghỉ ngơi có quy luật cũng mệt đến mức tỉnh dậy cùng Giang Cảnh Xuyên. Chờ sau khi hai người rửa mặt chải đầu rồi lại ăn cơm trưa thì đã là giữa trưa, vừa thấy ánh mặt trời bên ngoài, hai người đã không muốn đi ra.
Không đi ra ngoài thì làm gì đây? Vậy làm tổ trong biệt thự xem TV ngủ trưa thôi. Mãi cho đến năm sáu giờ chiều hai người mới dám đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT