Khi Hồ Hàng đến chung cư của Thẩm Bồi Nhiên tìm hắn, chỉ thấy mặt đất chất đầy chai bia, lại đến gần một chút, suýt chút nữa đã nôn hết đồ ăn hôm qua ra, mùi này thật quá khó ngửi mà.
Hắn ta ngồi xổm xuống, đẩy đẩy Thẩm Bồi Nhiên, gọi to: “Bồi Nhiên, dậy dậy, dậy mau lên, hôm nay phải đi làm.”
Lúc này Thẩm Bồi Nhiên đã tỉnh rượu hơn phân nửa, cực kỳ cố sức mở to mắt, nhìn thấy là Hồ Hàng thì thấp giọng mắng một câu, sau đó lại trở mình chuẩn bị tiếp tục ngủ.
“Xin lỗi người anh em, ba mẹ cậu đều gọi điện thoại cho tôi.” Nói xong Hồ Hàng liền kéo Thẩm Bồi Nhiên đến phòng tắm, nhét hắn vào bồn tắm rồi trực tiếp cầm lấy vòi hoa sen xối nước lạnh lên người hắn.
Thẩm Bồi Nhiên giật mình một cái mở to mắt định mắng người. Nhưng nhìn thấy là Hồ Hàng hắn cũng không lên tiếng nữa. Hắn quay đi, cất giọng khàn khàn: “Cậu ra ngoài đi, tôi tự mình tắm rửa.”
Thấy Thẩm Bồi Nhiên khôi phục bình thường không một chút bộ dáng say rượu nào, Hồ Hàng cũng yên tâm, ném vòi hoa sen xuống đất, thở dài: “Cậu tắm xong thì gọi điện thoại cho ba mẹ cậu đi. Không biết cậu bị cái gì nữa. Tôi ra ngoài mua bữa sáng cho cậu đây.”
Mười mấy phút sau, Hồ Hàng mang theo bữa sáng trở lại. Thấy Thẩm Bồi Nhiên đã ăn mặc chỉnh tề đang ngồi ngẩn ngơ trên sô pha, hắn ta đi qua, nhìn thấy đức hạnh Thẩm Bồi Nhiên thế này thì nổi giận mắng: “Rốt cuộc cậu bị cái quái gì thế hả, mấy ngày này cũng vậy, tâm tư không biết bay đi đâu rồi. Bồi Nhiên, cậu không thể cứ ngu ngốc mãi như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play