Trong đại sảnh, mọi người ăn uống linh đình, mặt ngoài thì hòa hợp nhưng thật ra nói gần nói xa đều đang muốn hỏi thăm tin tức mình muốn.
Thẩm Bồi Nhiên đã tới từ sớm, hắn đứng ở một nơi vắng người uống rượu, lúc hắn đến đây mới có chút hối hận, không hiểu mình tại sao lại xúc động như vậy, Trần gia đời này có hết sức chạy lên trước cũng vẫn thua Giang gia một chút, theo lý mà nói, những buổi tụ họp như vậy hắn cũng không được mời, cháu trai ông Trần là bạn tốt của hắn nên Thẩm Bồi Nhiên đã mượn tầng quan hệ này mà tới.
Trần Danh Hiên nhìn quanh một vòng, thấy được Thẩm Bồi Nhiên thì đi tới phía hắn, sóng vai đứng chung một chỗ, Trần Danh Hiên một hơi uống sạch rượu trong ly, hung tợn nhìn một hướng nào đó, thấp giọng chửi mắng: "Tôi không nghĩ tới lòng dạ ông lão lại ác như vậy!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này Thẩm Bồi Nhiên mới phục hồi tinh thần lại nhưng không biết an ủi cậu ta thế nào, hắn cũng không quen Lục Dạng, chẳng qua chỉ gặp mặt được mấy lần mà thôi, nhưng đứng ở góc độ khách quan, hắn lại có thể hiểu quyết định của ông Trần, Lục Dạng là người có bản lĩnh, từ lúc đi học đã sớm tự mình gây dựng sự nghiệp, tuy là công ty nhỏ nhưng cũng có hình có dạng, nhìn lại Trần Danh Hiên đây, ra ngoài du học căn bản không học gì, cả ngày lăn lộn với đám hồ bằng cẩu hữu, trước khi xuất ngoại vẫn tuấn tú lịch sự, bây giờ tinh thần cũng không tốt, cả người còn vô cùng phiền muộn.
*Hồ bằng cẩu hữu: Bạn bè xấu…
Nhưng rõ ràng Trần Danh Hiên cũng không muốn Thẩm Bồi Nhiên an ủi, sau khi nguyền rủa ông Trần và Lục Dạng, lúc này hắn ta mới nghĩ đến chuyện chính, hỏi: "Sao hôm nay cậu lại có hứng thú với tiệc mừng thọ của ông lão vậy?"
Người như Trần Danh Hiên cho dù đầy khuyết điểm nhưng đối xử với bạn bè rất không tệ.
Ánh mắt Thẩm Bồi Nhiên lóe lên, chuyện của hắn và Tô Yên cũng chỉ có mấy người thân thiết như Hồ Hàng biết, mấy người này đều rất kín miệng, Trần Danh Hiên lại khác, Thẩm Bồi Nhiên cũng không ngốc, hắn còn chưa đến mức kiếm chuyện cho mình và Tô Yên, yên lặng mấy giây, hắn cười nói: "Dù sao cũng vì rảnh rỗi nên tôi tới xem chứ sao."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play