Thật ra Tiểu Bảo không gửi gì hết, cô chỉ gửi một icon nhưng với Ngôn Thời thì tin nhắn ngắn này càng làm anh vui hơn là trúng giải lớn.
Anh cúi đầu nhanh chóng trả lời: "Buổi tối em có rảnh không? Cùng đi dạo chứ?"
Nếu Tiểu Bảo đã biết tâm tư của anh rồi, cho dù như thế nào, anh có lẽ cũng phải tự mình nói rõ ràng trước mặt cô, nếu không... Có vẻ cũng quá không có thành ý.
Hiện tại chuyện đang xảy ra đã vượt xa mong muốn của anh, thật ra không cần chú Giang và chú Tùy nhắc nhở, hơn nữa anh cũng không định thổ lộ với Tiểu Bảo trong hai năm này, bọn họ cân nhắc lo lắng, anh đã suy nghĩ kỹ từ sớm, hoàn toàn chính xác, hiện tại tuổi của Tiểu Bảo quá nhỏ, mặc dù anh vô cùng hy vọng sẽ lập tức được ở bên cô nhưng theo một khía cạnh nào đó, Tiểu Bảo không chỉ là người anh thích mà còn là cô em gái anh yêu thương từ nhỏ.
Anh yêu quý Tiểu Bảo không thể kém Đại Bảo và Nhị Bảo.
Nhưng bây giờ người nên biết cũng đã biết hết, hiện tại anh cũng không thể giả chết làm bộ như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, ít nhất phải tiết lộ cho Tiểu Bảo một chút suy nghĩ của anh, anh còn muốn nói cho cô biết, không cần sợ hãi, không cần lo lắng, cho dù sau này cô không có tình cảm nam nữ với anh thì cũng không cần có chút gánh nặng này.
Lúc Tiểu Bảo nhận được tin nhắn Wechat của Ngôn Thời, cô ở trong phòng vệ sinh bắt đầu thấy lúng túng, cô có thể đoán được Ngôn Thời muốn nói gì với cô, thẳng thắn mà nói, bây giờ cô còn chưa quá muốn nghe, chẳng qua mẹ đã từng nói, nhất định phải học được cách tôn trọng tình cảm của người khác, cô có tư cách từ chối nhưng anh Ngôn Thời cũng có quyền được thổ lộ, nếu cô không muốn nói, có lẽ anh Ngôn Thời sẽ rất đau lòng nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play