Giang Cảnh Xuyên không phải là một người thích uống rượu, bình thường đi xã giao cũng không có nhiều người dám trắng trợn rót cho anh, không hiểu sao hôm nay Tùy Thịnh liên tục mời, anh từ chối không được, vốn chỉ uống nhiều nhất là một ly cho xong chuyện, nào biết được ở đây người nào cũng khôn khéo, Tùy Thịnh khiêu khích đôi câu, Giang Cảnh Xuyên cũng uống nhiều hơn mấy ly.

Tùy Thịnh không có chủ ý gì, anh ta chỉ đơn giản cảm thấy hiếu kỳ, không hiểu tại sao Giang Cảnh Xuyên lại đột nhiên dẫn Tô Yên đi dự tiệc nhưng Giang Cảnh Xuyên rất kín miệng, vì vậy anh ta đã nghĩ tới một chiêu như vậy, nào biết còn chưa có được bí mật từ miệng Giang Cảnh Xuyên thì Tô Yên đã tới rồi.

Tô Yên dưới sự giúp đỡ của tài xế, đỡ Giang Cảnh Xuyên ngồi ở phía sau, cô cũng đi vào theo, tửu phẩm* của Giang Cảnh Xuyên thật ra rất tốt, ít nhất không ồn ào ầm ĩ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

*酒品 tửu phẩm: hành vi của một người sau khi uống rượu...

"Phu nhân, bây giờ trở về sao?" Tài xế cung kính hỏi.

Tô Yên nhìn Giang Cảnh Xuyên đã không còn tỉnh táo, gật đầu nói: "Trở về thôi nếu không bọn họ sẽ lo lắng."

Lúc này tài xế nghe vậy mới vững vàng lái xe lên đường.

Thật ra trong lòng Tô Yên không quá nguyện ý tiếp xúc gần với Giang Cảnh Xuyên lúc này, bởi vì trên người anh có mùi rượu, mùi lại khó ngửi nhưng ai biết Giang Cảnh Xuyên say thật hay vẫn có ý thức chứ? Chi tiết nhỏ này cho tới bây giờ Tô Yên đều không muốn xem nhẹ, thế là Tô Yên lại đỡ Giang Cảnh Xuyên để cho anh tựa trên vai mình.

Dọc theo đường đi, hơi thở ấm áp của Giang Cảnh Xuyên phả bên tai Tô Yên, nhè nhẹ, ngứa ngứa, Tô Yên hơi nghiêng đầu nhìn anh, trong lúc nhất thời tâm tình hết sức phức tạp.

Cô nhớ tới cửu ngũ chí tôn đó cũng đã từng có một lần như vậy nhưng hắn không giống Giang Cảnh Xuyên, hắn cũng không uống say, khi đó hắn cố ý tựa vào đầu vai cô như vậy, Tô Yên muốn đẩy ra lại không dám đẩy, chỉ có thể ngồi cạnh hắn trên bậc thang ngắm sao trên trời.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thẳng thắn mà nói, ban đầu cô cũng không phải là một người đáng yêu, không hiểu lòng người bằng Thục phi, không dịu dàng cẩn thận như Trần phi, khi mới vừa vào cung nói cô giống như con nhím cũng không quá đáng, ai ai cô cũng đều vô cùng phòng bị nhưng sau đó người kia nói, từ khi bắt đầu đã thích cô, có lầm không, cô không đáng yêu như thế vậy mà hắn vẫn thích?

Nói không nhớ là giả, một người chiếm nhiều năm ký ức của cô như vậy, cũng bởi vì có hắn ở bên, cô mới thoải mái phóng kháng sống trong hậu cung mà ai ai cũng như bước trên băng mỏng, cô thấy cho dù lúc nào hắn cũng sẽ bảo vệ cô thật tốt, Tô Yên không muốn nghĩ tới rốt cuộc là ai hại cô, càng không muốn nghĩ tới phản ứng của người kia sau khi cô ra đi.

Nhiều năm như vậy, cô chưa bao giờ đáp lại tình cảm trong đáy lòng hắn, thế nhưng cô cũng không phải tâm địa sắt đá, cô không muốn thấy hắn đau khổ.

Tô Yên thu tầm mắt lại, ánh mắt có hơi mờ mịt nhưng sau đó từ từ trở nên kiên định.

Sở dĩ cô theo người kia đến đó, nói cho cùng là dựa vào địa vị chí cao vô thượng của hắn, nếu như hắn không phải Hoàng Thượng, chỉ là một nam nhân bình thường, cô vẫn sẽ đi theo hắn sao? Sẽ không. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

Tình cảm là thứ vô dụng nhất, mặc dù cô dựa vào nó mới lấy được quyền lợi dưới một người trên vạn người nhưng cho tới bây giờ cô vẫn cho là như vậy.

Lúc Tô Yên đang thất thần, Giang Cảnh Xuyên vô ý thức nhích lại gần ngực cô, tóc sượt qua cổ cô, lúc này Tô Yên mới phục hồi tinh thần lại, cô vươn tay nắm lấy bàn tay to của Giang Cảnh Xuyên.

Bây giờ cô đã là vợ của người này, người này có thể cho cô cuộc sống cô muốn, chuyện đã qua cô cũng không nên hoài niệm mãi.

Đến biệt thự, Tô Yên chỉ để cho quản gia và tài xế đỡ Giang Cảnh Xuyên vào phòng, sau khi những người khác rời phòng, Tô Yên vào phòng tắm thấm ướt khăn lông của Giang Cảnh Xuyên rồi mới ra ngoài lau mặt cho anh, cô cũng không định giúp anh cởi quần áo tắm rửa, lau mặt cho anh đã không tệ rồi.

Tô Yên nhìn ga trải giường, thầm nghĩ, ngày mai phải nhờ dì Vương thay ga giường sạch sẽ nếu không cô luôn cảm thấy mùi rượu vẫn còn đang dính vào.

Lần này Giang Cảnh Xuyên uống rượu không nhiều bằng lần trước, ý thức của anh đang trong giai đoạn mơ hồ, còn chưa đến mức ngủ mê man, anh hơi giật mình liền chậm rãi mở mắt, trong mắt lại không có cảnh giác như thường ngày mà tất cả đều mờ mịt, anh cẩn thận phân biệt người trước mắt, cuối cùng cong miệng lên,"Mẹ, công việc thật là nhiều, mệt quá."

Tô Yên ngẩn ra, hơi không dám tin vào điều tai mình vừa nghe được, còn tưởng rằng mình nghe nhầm.

Nếu không một người đàn ông như Giang Cảnh Xuyên sao có thể nói ra lời oan ức lại nũng nịu như vậy được?

Giang Cảnh Xuyên dứt khoát kéo tay Tô Yên qua, phủ lên mặt mình, vô cùng nhớ nhung mà cọ cọ, "Mẹ, Trương phó tổng không phải người tốt, hắn cho là con không biết làm, bọn họ đều cảm thấy con trẻ tuổi, không gánh được chuyện lớn, mẹ, con thật sự rất cố gắng làm việc, sau này bọn họ cũng không dám xem thường con nữa."

"Mẹ, bà ngoại đi rồi, đều không ai cho con ăn kẹo, cái loại mềm mềm, trên vỏ có hình em bé có đôi mắt to nhưng bà ngoại đã đi rồi, không còn ai nhớ con thích ăn cái đó." Giọng Giang Cảnh Xuyên đột nhiên thấp dần. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

Tô Yên không biết Giang Cảnh Xuyên đang nói gì, cũng hết cách, nhìn Giang Cảnh Xuyên như vậy, trong lòng cô hơi khó chịu, người này lúc không uống say, cả ngày đều một bộ dáng chuyện gì cũng có thể làm xong nhưng bây giờ lại có điệu bộ như vậy.

Được rồi được rồi, coi như anh đáng thương.

Tô Yên vươn tay ra xoa xoa đầu anh, có thể động tác vuốt lông này khiến Giang Cảnh Xuyên rất hài lòng, anh lại vô ý thức và dùng đầu đẩy đẩy tay cô, yêu cầu cô đừng ngừng.

Thật sự hết cách với người này, Tô Yên chỉ có thể kiên nhẫn mà tiếp tục xoa anh.

Xoa xoa cho đến khi Giang Cảnh Xuyên hài lòng, anh mới mở mắt ra, thấy người trước mắt không phải mẹ mình, trong mắt thoáng qua vẻ nghi hoặc, cuối cùng nhận ra đây là vợ mình, anh lại thở dài nói: "Tô Yên, không phải anh đã nói với em rồi sao, anh cũng không ép em kết hôn với anh, mỗi ngày em trừng anh làm gì?"

Nói đến đây vẫn chưa xong, anh lại nói tiếp: "Anh cũng không muốn kết hôn nhưng anh không thể nói lại ông bà nội, ba mẹ anh ở một bên cũng giả câm, nếu em cứng rắn như vậy, từ chối từ trước không phải được sao, được rồi, bây giờ nói cái này cũng chẳng có tác dụng gì, anh không nói nữa, chúng ta cũng đã kết hôn rồi, nếu em thật tốt thật tốt với anh, anh cũng sẽ cân nhắc đối xử tốt với em nhưng em lại đối xử với anh không tốt chút nào."

Tô Yên buồn bực, mấy ngày trước anh uống say cũng không như vậy, tại sao bây giờ lại nói lảm nhảm, nhiều lời thế? Thật dong dài.

"Biết biết, sau này em sẽ thật tốt với anh." Tô Yên dụ dỗ nói.

Cô đương nhiên sẽ tốt với anh.

Sau này Giang Cảnh Xuyên là cơm áo gạo tiền của cô mà.

Cũng không biết Giang Cảnh Xuyên có nghe hiểu không, tóm lại anh hài lòng, lại không yên lòng bổ sung một câu: "Em rất tốt rất tốt với anh, anh cũng sẽ rất tốt với em."

Tô Yên không tiếp tục lại để ý Giang Cảnh Xuyên đang say khướt nói lảm nhảm kia, cô đang nghĩ, mềm mềm, trên vỏ có hình em bé có đôi mắt to rốt cuộc là cái gì. Nếu cô biết thì có thể nhân cơ hội mà ôm đùi tiếp rồi. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play