Ăn xong một bữa cơm, Giang Cảnh Xuyên và Tô Yên đều cực kỳ thoải mái.
Quả nhiên là giống như blogger ẩm thực nói, cửa hàng này làm ăn phát đạt không phải là không có lý do, hương vị đặc biệt ngon. Tô Yên thích nhất là bánh dày đường đỏ, ăn lại muốn ăn, tuy rằng cô thích ăn đồ ngọt nhưng mỗi lần ăn một chút sẽ cảm thấy có chút ngấy, nhưng bánh dày đường đỏ ở cửa hàng này thì không, cô ăn liên tục vài cái cũng không thấy gì.
Giang Cảnh Xuyên thích nhất là cá hầm ớt, rất cay, anh lại uống một ngụm nước ô mai đặc biệt của nhà hàng này, hai chữ —— thoải mái.
Khi hai người gọi món ăn đều hình thành một thói quen, đó chính là gần như không xem giá cả, cho nên lúc tính tiền, người phục vụ nói bọn họ tiêu hết hai trăm tệ, Giang Cảnh Xuyên cùng Tô Yên đều sợ ngây người. Bọn họ gọi vài món, lúc này còn thừa không ít nhưng mà chỉ mất có hai trăm tệ?
Mãi cho đến khi đi ra khỏi nhà hàng, Tô Yên còn dương dương đa nói: “Sau này ăn cơm cứ để em sắp xếp đi. Lúc trước anh đưa em đi đến mấy nhà hàng đó, mỗi món đắt ơi là đắt, còn chẳng được ăn thoải mái như chỗ này. Giang Cảnh Xuyên, anh cần phải thừa nhận một điều, anh không tiết kiệm bằng em đâu.”
Nhà hàng đắt cũng có lý do của đắt nhưng chỉ vì yếu tố giá cả mà những điểm của nhà hàng này đã được phóng đại.
Đương nhiên Giang Cảnh Xuyên sẽ không tranh cãi chuyện nhỏ như vậy với cô, anh chỉ cười xoa đầu cô, ừ một tiếng: “Đúng đúng đúng, Giang phu nhân biết cần cù tiết kiệm chăm lo việc nhà nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT