Kết thúc hôn lễ, bạn bè thân thích đều có việc riêng, ngày hôm sau đã rời đi, trong sơn trang nhất thời cũng chỉ còn lại người nhà họ Giang.
Nơi này ở vùng ngoại thành, không khí tươi mát, nhiệt độ cũng không cao như ở trong thành phố. Ở nơi này thật sự quá thoải mái, vốn dĩ ba Giang và mẹ Giang đã lên kế hoạch đi du lịch nhưng đã đến đây rồi nên đành gác lại kế hoạch.
Giang Cảnh Xuyên ném Đại Bảo Nhị Bảo sang chỗ ba mẹ mình, lúc trở lại phòng, nhìn thấy Tô Yên đang đứng ở án thư cẩn thận mài mực, thấy anh tiến vào, cô cười cười không nói gì.
Anh vẫn luôn biết, trên người Tô Yên có một loại khí chất không giống với những người phụ nữ khác, đặc biệt là khi cô mặc vào bộ đồ cổ trang, thỉnh thoảng lại mang đến cho anh một loại ảo giác cô chính là người thời cổ đại.
Lúc trước Chu Lộ nói không sai, lúc Tô Yên ngồi ở một bên thêu hoa quả thật trông giống hệt tiểu thư khuê các.
Hôn lễ lần này ngoại trừ mua cho cô mũ phượng và khăn quàng vai, Giang Cảnh Xuyên còn cho người mua một vài cây trâm và ngọc. Tóc Tô Yên thực sự rất mềm mượt và dài, giờ phút này tùy ý vén lên dùng trâm cố định, còn có vài sợi tóc đen rơi ở trước ngực, chắc là có hơi không cẩn thận, trên tay cô có vài chấm mực văng ra.
Giang Cảnh Xuyên đi qua, thấy trên bàn có một ly trà, trực tiếp bưng lên uống hai ngụm, anh nói với cô: “Cái này phải làm thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play