Rời khỏi nhà cũ Giang gia, Tô Yên ngồi trên xe, cô nhạy cảm phát hiện cảm xúc của Giang Cảnh Xuyên là lạ, Tô Yên vốn là một người rất có mắt nhìn, lúc này cũng không muốn chạm vào họng súng nên bắt đầu giả câm, trong lòng lại đang suy đoán vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ ông Giang khiển trách anh? Không thì vì chuyện gì chứ?

Tô Yên lại nhớ tới lời bà Giang dặn dò mình, cô nhìn nhìn Giang Cảnh Xuyên đang trầm mặc, nghĩ thầm không phải ông nội ám chỉ chuyện sinh con chứ? Nếu như vậy cũng khó trách Giang Cảnh Xuyên sẽ không vui, quan hệ giữa cô và anh cũng mới bước vào giai đoạn làm hòa, nhanh như vậy đã thúc giục muốn sinh con thì ngay cả cô cũng không thể tiếp nhận nổi.

Tô Yên có chút buồn bực, nếu tâm tình Giang Cảnh Xuyên không tốt thì cô phải ra sức tăng độ yêu thích hơn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lại không thể để cho cô nghỉ ngơi chút nào mà.

Lúc đèn đỏ sáng lên, Giang Cảnh Xuyên cũng dừng xe lại, ánh mắt thâm trầm chăm chú nhìn phía trước, đột nhiên trên tay anh có cảm giác mềm mại, anh cúi đầu nhìn sang, Tô Yên đang mím môi cười phủ tay mình lên bàn tay anh, thấy Giang Cảnh Xuyên nhìn sang, cô nhẹ nhàng cười nói: "Vất vả cho anh rồi."

Trong lòng Giang Cảnh Xuyên có một cảm giác khác thường vừa lướt qua, anh hơi muốn rút tay mình ra nhưng không thể mạnh mẽ mà hạ quyết tâm từ chối sự an ủi của Tô Yên nên chỉ có thể cứng nhắc ho nhẹ hai tiếng, nói: "Em muốn đi ngắm sao không?"

Cô hoàn toàn không muốn xem đâu, cô chỉ muốn về sớm tắm rửa đi ngủ.

"Có thật không? Em rất muốn đi xem, chắc chắn sẽ rất đẹp." Trong mắt Tô Yên tất cả đều là ý cười, cô có chút mong đợi nhìn Giang Cảnh Xuyên.

Hơn mười phút sau, Giang Cảnh Xuyên lái xe đến bờ sông, anh và Tô Yên song song dựa vào thân xe, ngửa đầu nhìn sao trên trời, trong phút chốc hai người không nói gì, qua một lúc lâu, Giang Cảnh Xuyên đột nhiên mở miệng: "Chúng ta nói chuyện một chút đi."

Giang Cảnh Xuyên cảm thấy ba và ông nội mặc dù quản hơi nhiều, dù sao trước đó anh vốn vẫn chưa nghĩ tới chuyện làm ba nhưng bị người trong nhà thúc giục như vậy, Giang Cảnh Xuyên lại cảm thấy mình nên suy nghĩ chuyện này thật kỹ, cũng phải xem Tô Yên có nguyện ý không, cho dù là chuyện gì, Giang Cảnh Xuyên cũng không muốn miễn cưỡng Tô Yên. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nói? Nói chuyện gì? Không phải là chuyện sinh con chứ?

Trong lòng Tô Yên như đang đánh trống nhưng nụ cười trên mặt cô cũng không giảm bớt, cô gật đầu, "Được."

Cho dù Giang Cảnh Xuyên đối mặt với chuyện làm ăn lớn thế nào thì anh cũng không thấp thỏm như giờ khắc này, anh không khỏi hoài nghi mình vừa rồi có phải bị quỷ nhập vào người không mà sao lại đưa Tô Yên tới đây, còn nghiêm túc nói chuyện sinh con? Giang Cảnh Xuyên biết, đây mới chỉ bắt đầu mà thôi, một khi quan hệ của anh và Tô Yên phát triển theo hướng tốt lên, người nhà chắc chắn sẽ không ngừng cố gắng thúc giục, vấn đề này sớm muộn cũng phải nói ra.

"Tôi không hề mong đợi cuộc hôn nhân này." Giang Cảnh Xuyên chuẩn bị một hồi, quyết định vẫn tuân theo quy tắc nói chuyện làm ăn, dục dương tiên ức*, chậm rãi nói chuyện.

*Dục dương tiên ức:  thành ngữ ám chỉ ý muốn nâng lên thì phải đè xuống trước, muốn khen thì phải chê trước.

Tô Yên không dám tin mà nhìn Giang Cảnh Xuyên, người này chẳng lẽ bởi vì bị thúc giục chuyện sinh con mà lúc này não co rút muốn nói chuyện ly hôn?

Không thể nào, mấy ngày nay cô sử dụng đúng phương thức để tăng độ yêu thích mà!!

Giang Cảnh Xuyên lại không phát hiện ra ánh mắt Tô Yên, anh dừng một chút rồi nói tiếp: "Nhưng cũng đã kết hôn rồi, em chính là vợ của tôi, chỉ cần em vẫn làm Giang phu nhân ngày nào thì tôi vẫn chịu trách nhiệm với em, bình thường tôi cũng chỉ tập trung vào công việc, tôi không hề có hứng thú với việc ngoại tình trong hôn nhân, cho dù là kiểu ngoại tình nào cũng không có hứng thú, em nói em đã nghĩ thông, tôi rất vui bởi vì trong lòng tôi cũng không muốn phát triển một cuộc hôn nhân không như ý mình."

Nghe đến đây rốt cuộc trong lòng của Tô Yên cũng đã bình tĩnh lại, xem ý như vậy thì không phải ly hôn đâu, thế là đủ rồi. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

"Hôm nay em và bà nội cùng ra ngoài tản bộ, chắc chắn bà nội cũng nói chuyện liên quan tới con cái với em chứ?" Vừa nói xong Giang Cảnh Xuyên đã nghiêng mặt sang một bên.

Nhắc tới đề tài này vẫn cảm thấy không thể giải thích được.

Tô Yên hơi chần chờ gật đầu, xem ra thật sự Giang Cảnh Xuyên muốn nói chuyện con cái, lát nữa cô nên trả lời sao cho phải đây.

"Em yên tâm, tôi cũng không có ý muốn miễn cưỡng em, em chỉ cần nói ý nghĩ của em là được, tôi sẽ phối hợp một cách thỏa đáng."

Thẳng thắn mà nói, trước mắt Tô Yên vẫn chưa muốn sinh con, trong lòng cô rõ ràng bản chất cô là một người vô cùng ích kỷ, cũng không muốn bị ai hay thứ gì ràng buộc, cô vừa mới tới đây không lâu, nghiêm túc mà nói thì vẫn chưa thích ứng được với cuộc sống ở nơi đây, cho dù sau khi sinh con cô vẫn có thể tiếp tục tự do phóng khoáng sống qua ngày nhưng trong lòng rốt cuộc vẫn có người nhớ mong, một khi có người như vậy tồn tại sẽ ảnh hưởng lớn tới lý trí và sức phán đoán của cô.

Có thể cô không thích Giang Cảnh Xuyên nhưng cô không thể không thích đứa bé mình mang thai mười tháng, một khi cô sinh đứa bé ra sẽ chứng minh với thế giới này cô đã có điểm yếu.

Cô không muốn bị bất kỳ ai ràng buộc cũng không muốn có điểm yếu.

Tô Yên đang xoắn xuýt, cô đương nhiên không thể nói thật với Giang Cảnh Xuyên nhưng phải nói thế nào để vừa biểu đạt ý của mình mà cũng không khiến Giang Cảnh Xuyên thẹn quá thành giận đây. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

Đây là môn kỹ năng sống.

Tô Yên nghĩ nghĩ, cô nhìn về phía Giang Cảnh Xuyên, ánh mắt dịu dàng, nhẹ giọng trả lời: "Em muốn trở thành một người vợ tốt trước sau đó mới trở thành một người mẹ tốt, bây giờ em vẫn chưa chuẩn bị để làm một người mẹ tốt... " Cô hơi dừng lại, thấp giọng hơn, thấp đến mức Giang Cảnh Xuyên cho là mình nghe nhầm, cô nói: "Em muốn ở cùng anh nhiều hơn, chỉ ở cùng anh thôi."

Cả người Giang Cảnh Xuyên chấn động, biểu cảm trên mặt cũng có chút không thích hợp nhưng dù sao cũng là người ngồi ở chức vị cao mấy năm đã có thể khống chế được vẻ mặt của mình rất tốt, rất nhanh anh đã khôi phục vẻ tự nhiên, trong đêm đen, lòng bàn tay anh hơi ướt nhưng giọng lại rất bình tĩnh, "Anh cũng nghĩ như vậy, bây giờ nói chuyện này vẫn quá sớm."

Tô Yên vươn tay ra kéo cánh tay anh, cô rất tự nhiên dựa vào vai anh, dịu dàng nói: "Trẻ con đáng yêu như vậy, em cũng rất thích, những lời bà nội nói em cũng hiểu, không nói dối anh chứ em cũng có chút rung động nhưng em hy vọng đứa bé sẽ ra đời vào lúc thích hợp nhất, lúc mà chúng ta đều đã chuẩn bị sẵn sàng."

Không thể không nói lời này của Tô Yên thật sự rất hiệu nghiệm, ít nhất Giang Cảnh Xuyên tin, hơn nữa chân mày anh vốn đang nhíu chặt cũng từ từ giãn ra, anh hơi nghiêng đầu nhìn Tô Yên, ở dưới ánh trăng, môi của cô khẽ cong lên, cả người trông thật là điềm đạm.

Trên đường về nhà, Giang Cảnh Xuyên cẩn thận suy nghĩ lại những chuyện đã xảy ra mấy ngày nay, có lẽ Tô Yên thật sự đã nghĩ thông rồi, như vậy đều tốt cho cả cô và anh, cuộc hôn nhân này có thể không như ý nhưng Giang Cảnh Xuyên cũng không muốn vô duyên vô cớ bắt đầu cuộc hôn nhân khác.

Nói không chừng người kế tiếp còn không tốt bằng Tô Yên.

Anh là một thương nhân, nói cho cùng vẫn là theo đuổi lợi ích lớn nhất, ly hôn rồi lại kết hôn, đối với một người vô cùng bận rộn như anh mà nói hoàn toàn lãng phí thời gian và tâm lực.

Trở lại biệt thự, sau khi Tô Yên tắm xong thì cảm thấy rất mệt mỏi, cô nằm trên giường ráng chống đỡ trong chốc lát nhưng vẫn ngủ thiếp đi, khi Giang Cảnh Xuyên từ phòng tắm đi ra, thấy Tô Yên đã ngủ, vốn ở trong phòng tắm anh đã chuẩn bị một hồi lâu, cũng đã xây dựng tâm lý bắt đầu từ tối nay sẽ làm một đôi vợ chồng bình thường, Giang Cảnh Xuyên đi tới trước giường lớn, cúi đầu nhìn nhan sắc Tô Yên lúc ngủ, trên khuôn mặt chậm rãi xuất hiện ý cười.

Anh nhẹ chân nhẹ tay đắp kín chăn cho Tô Yên, sau đó đi ra phòng ngủ đến thư phòng tiếp tục làm việc.

Lúc Tô Yên mơ mơ màng màng tỉnh lại phát hiện trên giường không có ai, cô nhìn đồng hồ báo thức, cũng đã khuya rồi, cô khoác áo khoác ngủ đứng dậy, mở cửa đi tới thư phòng Giang Cảnh Xuyên, đúng là còn chưa đi tới cửa đã thấy ánh đèn, Tô Yên thay đổi ý nghĩ, cô đi xuống phòng bếp dưới lầu, vụng về rót một ly sữa bò cho Giang Cảnh Xuyên.

Đi tới cửa thư phòng, mặc dù không đóng cửa thì cô vẫn gõ cửa, Giang Cảnh Xuyên ngẩng đầu lên, nhìn thấy là cô thì cho cô vào.

Tô Yên đặt sữa bò trên bàn sách, giọng vô cùng tự trách, "Đã trễ thế này anh còn làm việc mà em lại ngủ."

"Không sao, có chút tài liệu hôm nay anh phải xét duyệt xong thì cuộc họp ngày mai mới có thể tăng hiệu suất cao." Giang Cảnh Xuyên tự nhiên bưng ly sữa bò lên uống một hớp lớn.

Tô Yên nhớ trước kia Hoàng Thượng cũng bận đến đêm khuya xem sổ sách, khi đó cô luôn luôn làm bạn bên cạnh, mặc dù cũng chỉ ngồi một bên nhưng khi đó cô rõ ràng có thể cảm giác được Hoàng Thượng vui vẻ. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

"Em ở đây với anh." Tô Yên ngồi ở một bên, lại hỏi: "Anh có muốn ăn gì không?"

Ân cần trong mắt Tô Yên khiến cho Giang Cảnh Xuyên từ từ hiểu ra, tại sao mấy người anh em đều nói cho dù độc thân có tốt thế nào đi nữa thì cũng không bằng có một cô vợ ân cần hỏi han, có lẽ đúng như lời ông nội, Tô Yên chính là người thích hợp nhất.

Chí ít Tô Yên quan tâm anh như vậy, Giang Cảnh Xuyên vô cùng hưởng thụ.

Đang lúc ấy thì điện thoại Giang Cảnh Xuyên reo lên, ngón tay anh lướt qua, nghe điện thoại, "Có chuyện gì không?"

Đây là điện thoại bạn bè gọi tới, Tô Yên nghiêng đầu đứng ở một bên nhớ lại động tác nhận điện thoại vừa rồi của Giang Cảnh Xuyên.

Cô có thể hiểu sơ qua đây là một công cụ dùng để nghe thấy giọng nói của đối phương, có thể nói chuyện với người đang ở xa nhưng cô không biết sử dụng như thế nào, Tô Yên nhớ tới nguyên thân cũng có một công cụ như vậy, hơn mười ngày qua này, gần như mỗi ngày đều đột nhiên có một bài hát phát ra, ban đầu cô còn thấy sợ, đến bây giờ cũng đã biết chuyện gì xảy ra. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 

Đây là có người muốn nói chuyện với cô.

Ừm, ngày mai nếu công cụ kia lại hát lên thì cô cũng đã biết nên nghe thế nào rồi.

Nhưng mà rốt cuộc là ai muốn nói chuyện với cô chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play