Đoàn lô tô

Tập biểu diễn


3 tuần

trướctiếp

Rồi mùa mưa cũng dần đi qua để nhường chỗ cho mua đông kéo đến, gió bắc thổi về làm trời bắt đầu trở lạnh, chúng tôi tháo rạp rồi rời khỏi xã Thạnh Hoà, chúng tôi đã ở đây hơn 3 tháng rồi, thực chất thì chúng tôi cũng chưa muốn rời đi đâu bởi ở đây làm ăn cũng được lắm, nhưng vì thời hạn cho thuê mặt bằng đã hết nên chúng tôi đành phải trả lại cho chủ đất để ông ta còn cho thuê các việc khác như tiệc cưới chẳng hạn.
Chúng tôi xong xuôi dọn hết đồ đạc xuống tàu vào khoản xế trưa rồi chúng tôi đi luôn, chúng tôi đi đến xã Bàn Tân Định cách đó không xa, khi chúng tôi cặp bến thì trời cũng đã tối.
Sáng hôm sau, cô Loan và chị Xốp trở về sau khi hỏi xem chỗ thuê đất thì chúng tôi phải lùi tàu lại cách xa xã một khoản thì mới có đất trống để chúng tôi dựng rạp, từ khoản này chỉ có duy nhất một căn nhà của chủ đất, phía trước là cây cối phía sau là ruộng lúa.
Chúng tôi dựng xong rạp là đi thông báo cho mọi người biết luôn là hôm sau chúng tôi sẻ mở hội, tuy xã Bàn Tân Định này lớn hơn so với Thạnh Hoà là vậy nhưng người đi chơi hội thì chẳng có là bao, chúng tôi chỉ kiếm ăn được mỗi ngày đầu tiên thì tuyệt nhiên sang ngày hôm sau chẳng có lấy một bóng người, chắc là vì người ở đây không ham vui gì mấy với lại cũng ít con nít nữa, tôi có để ý thấy chỉ có vài đứa trẻ là chơi trò đu quay sau đó là qua xe lửa rồi phóng lên nhà hơi sau đó là đi về, cũng chẳng có bóng dáng của một quầy quán nhỏ nào, sau 3-4 ngày không có ai đến chúng tôi đã định tháo rạp rời đi nhưng cô Loan bảo cần phải bảo trì lại một số máy móc.
Phải kiểm tra cho thật cẩn thận, nếu một số thứ mà hư hỏng thì sẻ rất nguy hiểm cho mấy đứa trẻ lắm.Nghe cô nói vậy là tôi biết cô thương con nít đến cỡ nào.
Trong khi mọi người làm việc, tôi chẳng có gì làm mà chỉ đi lanh quanh, tôi nhìn về cái sân khấu mà nổi sợ hãi của đêm hôm đó lại chợt ùa về, và rồi tôi quyết định đi về phía đó như gửi đến bản thân một lời thách thức rằng mày có dám bước lên đó một lần nữa không.
Tôi đi ngang qua anh Tề đang khoác lên người những con vật một bộ quần áo mới với bình phun trên tay, còn bác Lương lấy mấy khung sắt kết nối giữa các con vật đó với ô dù đu quay ra kiểm tra xem có chỗ nào rĩ xét thì thay mới, chú Bạc thì dùng sơn để sơn lại mấy thanh sắt trên khung dù của vòng quay, còn về phía chị Xốp, anh Vương, chú Bạc thì trải cái nhà hơi ra để tìm kiếm xem có chỗ nào bị rách thì vá lại, hi vọng với sự tân trang mới này chúng tôi sẻ làm ăn khắm khá hơn.
Tôi đứng dưới cây cầu thang sắt rồi nhìn lên, từ cái đêm hôm đó trở đi, tôi đã không còn dám mơ đến việc sẻ bước lên đây một lần nữa vì tôi sợ khi người khác thấy tôi bước lên đây thì họ sẻ lại nhớ về cái lần đáng xấu hổ đó của tôi mà cười tôi.
Nhưng để thực hiện được lời hứa với cô Loan thì tôi không thể cứ sợ hãi mãi như vậy được, rồi tôi cũng đánh bạo mà bước lên, từng bước chân tôi đi lên thì từng mãng kí ức đó lại ùa về, chẳng mấy chốc mà tôi đã đứng ở vị trí cao hơn tất cả mọi người bên dưới.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp