Đoàn lô tô

Gặp lại người xưa


3 tuần

trướctiếp

Rời khỏi huyện Vĩnh Thạnh chúng tôi tiếp tục trải dài trên con kênh Rạch Sỏi Vàm Cống tiến về huyện Tân Hiệp, chúng tôi dựng đoàn ở đây hơn một tuần rồi cũng quyết định rời đi, nhưng trước khi đi chúng tôi có lên bờ và mua một ít đồ đạc để làm quà biếu cụ Dung trước khi đi thẳng một mạch đến xã Bàn Tân Định, chúng tôi chủ yếu mua trái cây và những khúc vãi tối màu để cô Thuý mai cho cụ những bộ đồ vì không biết cụ mặc thế nào.
Từ Tân Hiệp chúng tôi đi qua xã Thạnh Đông rồi đến xã Mong Thọ chúng tôi đã rất khó khăn khi rẽ vào khúc cua hướng về xã Giục Tượng, chúng tôi đã ở rất gần với cụ Dung rồi, lúc này chỉ việc đi thẳng là sẻ đến xã của cụ, tôi và chị Xốp mong chờ từng phút từng giây được gặp lại cụ, chắc là cụ cũng mong chúng tôi lắm, không biết cụ có nghĩ chúng tôi đã quên đi cụ rồi rồi không nhỉ? Khi gặp lại nhau tôi sẻ kể cho cụ nghe về cuộc hành trình kì diệu của tôi để cố mang niềm vui về nơi cụ, tôi định khi gặp lại cụ sẻ dùng cái trò mà tôi đã dùng với bác Lương để xem là cụ có nhận ra tôi với dáng vẻ này hay không, càng nghĩ tôi lại càng háo hức mong được gặp lại cụ ngay lúc này, nhưng sao mà đoàn ghe chúng tôi đi chậm quá, chắc khoản xế chiều mới đến được nơi.
Có lẻ tôi đã đoán sai vì xã Bàn Tân Định đã ngay trước mắt chúng tôi khi chỉ vào khoản xế trưa, tôi và chị Xốp ra đằng mũi ghe ngồi chờ, chỉ cần bác Lương cặp bến nhà cụ Dung là tôi và chị sẻ phóng lên bờ ngay chứ chẳng đợi gì ai, vì chúng tôi muốn chúng tôi là người đầu tiên gặp được cụ, qua khúc chợ, có rất nhiều những con người hiếu kì đỗ mắt xuống sông nhìn chúng tôi, không biết là nhìn tôi hay nhìn cách di chuyển kì lạ của đoàn ghe chúng tôi nữa, nhưng tôi nào quan tâm đâu, đến đoạn chui qua cầu, trên cầu có mấy bạn trẻ nhận ra tôi và liên tục vui mừng khi vẩy gọi tên tôi, rồi một lát nữa thôi tôi sẻ ở trong cái dáng vẻ vui mừng ấy khi gặp lại cụ Dung.
Tôi thấy rồi, thấy căn nhà tranh vách lá của cụ rồi, có một số người thấy đoàn chúng tôi đậu lại cũng hiếu kì mà đến xem, tôi và chị Xốp nhảy thẳng lên bờ khi ghe vừa cặp bến, hai tôi liên tục gọi tên cụ Dung nhưng chẳng ai đáp lại chúng tôi.
Hai đứa kiếm bà Dung sao?Một cụ bà tuổi chắc cỡ cụ Dung tiến lại chỗ hai tôi từ trong nhóm người.
Vâng ạ, cụ ấy bán bánh chưa về sao ạ?Tôi đáp lời rồi đính kèm một câu hỏi.
Cụ bà trước mặt tôi không trả lời ngay mà phủ lên mặt một nét rất buồn, tôi có một linh cảm rất xấu về điều này rồi bà nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp