Zhihu - Xe tang trên núi hoang

6


1 tuần


6.

Chuyện ma quỷ biết có rất nhiều nhưng thứ chúng am hiểu nhất là lừa gạt lòng người. Hiện tại, ba người ai cũng cho là mình đúng làm tôi không thể phân biệt được thật giả.

Kỳ thật tôi có thiên hướng tin tưởng Tiểu Văn hơn, dù sao cô ấy cũng là bạn gái của tôi.

Nhưng lúc nhìn dáng vẻ ướt sũng người của Tiểu Văn thì tôi lại chần chừ.

Cái chuyện cười như ma quỷ thế này có ai không sợ hả?

“Mấy người đừng ồn nữa, để tôi yên tĩnh một chút được không?”

Tôi nhìn ba người đang không ngừng tranh chấp, trên mặt lộ rõ vẻ bất lực, giống như chỉ thiếu chút nữa là hỏng mất.

Tài xế thấy vậy thì thay đổi giọng điệu: “Cậu nhóc, tôi cũng chỉ có ý tốt nên mới đưa cậu xuống núi. Cậu quên rồi à, là cậu chủ động chạy ra ngăn tôi lại. Sao tôi có thể hại cậu được?”

Cậu thanh niên cũng nhanh chóng phụ họa: “Đúng vậy, chúng ta chỉ ngẫu nhiên mới gặp nhau, không có động cơ hại anh. Lừa anh lên núi là bạn gái anh, cô ta mới là người hiềm nghi lớn nhất!”

Gương mặt tôi lộ rõ sự sợ hãi, trái tim vốn không quá kiên định lại một lần nữa dao động.

Lời bọn họ nói dường như cũng có lý.

“Trương Dương, có phải anh đã quên vì sao mình lại muốn chặn xe này lại không?”

Tiểu Văn không chút cảm xúc phản bác: “Lúc trước xe chúng ta vẫn đang chạy bình thường nhưng sao tới chỗ đó lại đột nhiên mất không chế? Chúng ta vừa có vấn đề thì đúng lúc chiếc xe này đi tới. Anh không cảm thấy quá mức trùng hợp à?”

“Đánh rắm, chỉ là trùng hợp thôi!”

“Có phải trùng hợp hay không thì mấy người tự hiểu rõ!”

Ba người đối đầu gay gắt lại chuẩn bị tranh chấp, tôi to gan hét to: “Đừng con mẹ nó ồn nữa. Hiện tại tôi không tin bất kỳ ai. Mấy người đều nói đối phương là quỷ, có chứng cứ không? Lấy chứng cứ ra đây, tôi tin!”

Tôi đột nhiên bùng nổ làm ba người yên tĩnh lại.

Trong khoang xe khôi phục lại không khí trầm mặc, làm cho tôi cảm thấy hít thở không thông.

Từ đầu tới cuối, tất cả nghi ngờ đối phương là ma đều xuất phát từ lời nói một phía của bọn họ.

Tiểu Văn chỉ cậu thanh niên và tài xế là quỷ dựa vào tin tức không đầu không đuôi mà báo chí đưa.

Tôi không nghi ngờ về tính xác thực của tin tức nhưng trong khu ngắm cảnh có không ít tài xế và hành khách trẻ tuổi, càng không ít xe khách du lịch cỡ nhỏ.

Cô ấy dựa vào đâu mà chắc chắn chiếc xe này chính là chiếc gặp nạn kia?

Tương tự, tài xế cũng không thể lấy ra được bằng chứng Tiểu Văn là ma nước. Tất cả những gì tài xế có được đều là do nghe tin vỉa hè. Tôi dựa vào cái gì để tin?

Tôi lau đi những giọt mồ hôi lạnh, nhìn ba người xung quanh: “Nói đi, tôi muốn chứng cứ!”

Tài xế không tiếp lời mà cậu thanh niên kia cũng hậm hực ngồi lại vị trí của mình.

Ngược lại, Tiểu Văn vẫn dùng đôi mắt không chút độ ấm nào nhìn tôi nói: “Anh muốn chứng cứ, em có thể đưa.”

“Em thật sự có chứng cứ?”

Lòng tôi hồi hộp, không thể tin được nhìn về phía Tiểu Văn.


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play