“Đúng vậy, cha, bọn họ đều nói ta học nhanh, mấy đồng học lúc trước học cùng ta, rất nhiều người đều chỉ có thể thi đậu lớp mầm, không đậu được lớp chồi, nhưng mà ta không giống bọn họ, ta thi đậu lớp chồi, chờ cuộc thi lần sau diễn ra, ta nhất định phải thi đậu lớp lá cho cha xem.”
Bạch Phục Linh đi ở phía sau hai người, nghe lời nói hưng phấn của Chu Phong Mộc, đột nhiên nhớ tới lần trước Chu Phong Mộc thi lớp mầm, kết quả thiếu 1 điểm, thật sự không nhịn được mà cười ra tiếng.
Chu Phong Mộc quay đầu lại: “Phục Linh ca ca!”
Bạch Phục Linh vội vàng xua tay: “Ta không cố ý, chỉ là nhớ tới một chuyện thú vị”
Chu Lý Viễn tò mò hỏi: “Chuyện gì mà thú vị?”
“Không cho nói, không được nói!” Chu Phong Mộc vội vàng lên tiếng ầm ĩ.
Đến lúc này, Chu Lý Viễn lập tức nhận ra cái gì, cười nói: “Ta cho là chuyện gì thú vị, hoá ra có liên quan đến Phong Mộc, vậy thì ta đây nhất định phải nghe thử.”
Chu Phong Mộc thấy Chu Lý Viễn nói như vậy, bĩu môi nghiêng đầu đi.
Bạch Phục Linh nở nụ cười, tóm tắt câu chuyện lúc đó cho Chu Lý Viễn, cùng với chuyện lúc ấy Chu Phong Mộc khóc lóc ra sao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play