Lữ Ôn Dung cũng không giống như trước kia đưa mắt nhìn Điền Đường rời đi nữa, mà vẫn ngồi ở chỗ đó, ánh mắt tựa hồ vẫn luôn dừng vào bó hoa mà mình đã cắm, nhưng nếu nhìn kỹ, có lẽ sẽ phát hiện ra ánh mắt của nàng thực ra cũng không hoàn toàn đặt ở nơi đó.
Điền Đường nói rất đơn giản, nàng thậm chí cũng không hề khuyên bất cứ câu nào, chỉ là đem mọi chuyện phơi bày ra trước mặt của Lữ Ôn Dung, về phần đưa ra lựa chọn, hoàn toàn đều phải phụ thuộc vào nàng
Không biết đã qua bao lâu, từ bên ngoài liền truyền đến tiếng bước chân.
“Nương, chúng ta đã trở về.”
“Bao nhiêu tuổi rồi, sao vẫn còn nóng nảy như vậy, kỳ thi hôm nay như thế nào?”
“Ta cùng cha, chúng ta đều thi rất tốt, chỉ là… À, Điền Đường đã nói thành tích của chúng ta sẽ công bố muộn một chút, nàng đã nói nếu như vẫn không đủ mười người, sẽ không thể nào mở lớp lá, ta ở lớp chồi đến bây giờ đã ngây ngốc, cũng không biết lần này có thể mở lớp lá hay không, vẫn là do người dân của thôn Điền gia quá ít, người thông minh vẫn còn quá ít, nếu người thông minh có thể nhiều thêm một chút, không chừng từ sớm liền có thể mở lớp lá.”
Lữ Ôn Dung ngay từ đầu vẫn ôn nhu mỉm cười, càng về sau thần sắc trên khuôn mặt nàng lại dần dần biến thành trầm tư.
Bạch Quán Chúng vào nhà, liền nhìn thấy vẻ mặt suy tư của Lữ Ôn Dung: “Nàng đang suy nghĩ cái gì vậy?”
“Không có gì.” Lữ Ôn Dung hoàn hồn, sau đó liền lắc đầu, “Ta chỉ là đang suy nghĩ rằng mình có phải đang muốn làm một chút chuyện khác để giết thời gian hay không.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play