Nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu Lý Nhị Trụ xuất hiện bốn chữ “An cư lạc nghiệp”.
Tựa hồ chuyện này bắt đầu từ khi hắn ở thôn Điền gia chăm chỉ đọc sách, đã có rất nhiều chuyện không còn giống với lúc trước, ví dụ như những câu “an cư lạc nghiệp”, đổi thành hắn của trước kia, tuyệt đối sẽ không bao giờ nghĩ đến.
Hắn thật sự rất thích sinh hoạt ở thôn Điền gia, không chỉ bởi vì thôn Điền gia có thể cho hắn ăn no mặc ấm, mà còn bởi vì thôn Điền gia có học đường dạy hắn rất nhiều thứ.
Lúc đầu, hắn ngay cả viết chữ cũng không biết, một trang chữ cũng sẽ bị xuyên thủng nửa trang, trong tất cả học sinh, chỉ có quyển vở của hắn là rách nhất, đến lúc phát vở mới, quyển vở ban đầu của hắn cơ hồ đã rách thành từng mảnh nhỏ.
Cũng may sau đó bọn họ có thể mua được quyển mới ở đại sảnh giao dịch, tuy rằng giá cả có đắt một chút, nhưng chữ của hắn cũng đã trở nên tốt hơn, đến bây giờ, hắn viết chữ cũng sẽ không đâm thủng sổ nữa.
Hắn cũng biết mình không phải là người thông minh, nếu so ra thì vẫn kém hơn phụ tử Bạch gia, cũng kém hơn các tỷ tỷ của Điền Đường, thậm chí hắn cũng không bằng Điền Kim Hoa, nhưng hắn rất thích đọc sách, hắn rất thích nhìn những thứ hắn hoàn toàn không biết và dần dần biến nó trở thành kiến thức của hắn.
Lý Nhị Trụ nhìn các thôn dân vẫn còn xúm lại nhìn gà, vịt và heo, hắn xoay người đi đến học đường, đi được một nửa thì liền quẹo vào một khúc cua.
Chỉ lo mải mê suy nghĩ, hôm nay hắn còn chưa làm được việc gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play